Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào

Chương 34: Tôi Vốn Dĩ Chính Là Phụ Nữ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào



“Tối qua...” Lông mày của Lệ Đế Minh hơi nhíu lại, vẫn muốn từ trong miệng của Trịnh Nhã Nam biết được đáp án chính xác.
Trịnh Nhã Nam gật đầu với anh: “Ừm...”
“Ngoài cậu ra, còn có ai...!đã nhìn thấy không?” Lệ Đế Minh nhớ, là Tiểu Cố cùng anh đi cứu mẹ của anh: “Tiểu Cố cậu ta...”
“Rất xin lỗi, Lệ tổng.

Tôi...!không có thông qua sự đồng ý của anh thì đã đem tình trạng của anh nói cho Tiểu Cố rồi.” Trịnh Nhã Nam cúi thấp đầu, vốn tưởng rằng hành vi tự ý chủ trương của anh ta sẽ nhận lại sự khiển trách của Lệ Đế Minh.
Nhưng qua một lúc lâu, anh ta đều không có nghe thấy bất cứ lời nào của Lệ Đế Minh.
Anh ta liền không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn sang Lệ Đế Minh, biểu tình kín mịt như bưng của Lệ Đế Minh khiến người ta đoán không thấu.
Sau đó, anh ta liền nhìn thấy Lệ Đế Minh đứng dậy, hơn nữa đi về phía cửa sổ.
Ánh sáng bên ngoài cửa sổ phủ lên vóc dáng cao lớn của anh, khiến bóng lưng của anh càng thêm thần bí khó dò.

“Lệ tổng...!Tiểu Cố đã là lần thứ hai gặp phải nhân cách thứ hai của anh rồi.

Tối qua...!cậu ta cũng đã nhìn ra được sơ hở.

Tôi làm như vậy, là hy vọng từ nay về sau, ở bên cạnh anh...!có thể xuất hiện một người đáng được tin tưởng.” Trịnh Nhã Nam ánh mắt vô cùng chân thành nhìn bóng lưng của Lệ Đế Minh.
“Cậu cảm thấy...!cậu ta là người đáng được tôi tin tưởng sao?” Lệ Đế Minh từ trong lời nói của Trịnh Nhã Nam, bắt được một tầng ý tứ này.
“Ít nhất tôi cảm thấy, cậu ta so với những vệ sĩ khác đều đáng tin hơn.” Trịnh Nhã Nam rất ít khi bao biện cho anh như này.
Lệ Đế Minh từ từ xoay người lại: “Cậu ngược lại khá tin tưởng cậu ta.”
“Không biết tại sao, nhìn ánh mắt của cậu ta thì tôi cảm thấy, cậu ta là một người sẽ không phản bội anh.” Trịnh Nhã Nam cũng cảm thấy, loại cảm giác tin tưởng này đến rất là kỳ lạ.
“Gọi Tiểu Cố tới phòng làm việc của tôi, tôi có chuyện muốn hỏi cậu ta.” Công ty của Lệ Đế Minh còn có một đống việc đang đợi anh đi xử lý.
“Được.”
“Ngoài ra, đưa mẹ của tôi về nhà, mời bác sĩ khoa thần kinh có chuyên môn nhất tới.” Anh cũng không thể để mẹ của mình ở ngoài tầm mắt của anh được nữa.
“Tôi lập tức đi sắp xếp.”
Lệ Đế Minh liếc nhìn người mẹ nằm trên giường, trong mắt lộ ra sự lo lắng buồn bã vô cùng.
Mẹ của anh, cả cuộc đời này, sống thật sự quá khổ sở rồi.
Bà bây giờ, ngay cả mình là ai, đang ở đâu, đều không nhớ rồi.
Mỗi ngày lại chỉ biết lẩm bẩm cái tên Lệ Đế Minh này.
Bà chỉ nhớ con trai của mình tên là Lệ Đế Minh, lại không nhớ con trai của mình đã trưởng thành, hơn nữa cũng có năng lực bảo vệ bà.
Buổi chiều, Cố Chiêu Nghi đã tới tòa cao ốc của Quốc tế Thịnh Huy.
Là một trợ lý khác của Lệ Đế Minh, dẫn Cố Chiêu Nghi đến phòng làm việc của anh.
Bạch Tố Mai từ phòng họp bên cạnh đi ra, vừa hay nhìn thấy một màn này.
Tuy Cố Chiêu Nghi là một người đàn ông, nhưng không biết tại sao, cô ta cứ có vô vàn địch ý với người này.

“Lệ tổng tìm cậu ta có chuyện gì?” Khi trợ lý đi ra, Bạch Tố Mai đã cản cô ta lại, còn liếc nhìn về phía cửa phòng làm việc.
Trợ lý khẽ lắc đầu: “Không rõ, Lệ tổng không có nhắc tới.”
Lông mày của Bạch Tố Mai không khỏi nhíu lại.
Lệ Đế Minh là một người rất thận trọng, cô ta còn chưa từng nhìn thấy, anh đi lại gần với vệ sĩ nào như vậy.
Người trước giờ anh tương đối tin tưởng, chỉ có trợ lý Trịnh Nhã Nam mà tôi.
Không ngờ...!người vệ sĩ trông rất bình thường này, vậy mà có thể ra vào phòng làm việc của Lệ Đế Minh.
Trong phòng làm việc.
Lệ Đế Minh đứng ở cửa sổ, anh hôm nay chỉ mặc một chiếc sơ mi trắng đơn giản, nhưng chính chiếc sơ mi trắng đơn giản, mặc trên người anh, cũng trở nên vô cùng bất phàm, lộ ra khí chất cao quý khác biệt.
Hai tay anh tùy ý đút trong túi quần, hơi nghiêng người nhìn sang Cố Chiêu Nghi, ánh mắt giống như phủ một tầng sương, sâu thẳm khiến người ta không nhìn thấy đáy.
Cố Chiêu Nghi với anh nhìn vào mắt nhau, sau đó thì thu lại ánh mắt, vô cùng bình tĩnh đi tới trước mặt Lệ Đế Minh: “Lệ tổng, anh tìm tôi?”
Lệ Đế Minh cảm thấy, người này có chỗ rất khác, người khác khi nhìn thấy anh, thông thường đều sẽ tỏ ra vô cùng cung kính, hoặc tồn tại một lòng kính sợ.
Nhưng cậu ta lại không.
Người này ở trước mặt anh, mãi mãi là một dáng vẻ bình tĩnh còn đúng mực.
“Cậu có biết, người biết được bí mật của tôi, thông thường sẽ có kết cục gì không?” Lệ Đế Minh đi tới trước mặt cậu ta, từ trên cao nhìn xuống.
Cố Chiêu Nghi cho dù là cô gái có chiều cao, nhưng ở trước mặt Lệ Đế Minh, tóm lại vẫn thấp bé.
Nhưng cô không có bởi vì điều này mà lộ ra bất kỳ sự sợ hãi nào.
Cô đúng mực nhìn lại anh: “Bây giờ là xã hội pháp quyền, hơn nữa tôi cũng tin, Lệ tổng anh không phải là người không nói đạo lý như vậy.”
Lệ Đế Minh nghe thấy lời đánh giá của cô, không khỏi nhếch môi: “Nếu tôi không nhớ nhầm, thời gian chúng ta biết nhau, còn không quá một tháng, cậu sao biết...!tôi là một người nói đạo lý?”
Anh ở trên thương trường, bị nhiều người nói là lão hồ ly.
Tự nhiên, cũng có không ít người nói anh là cái loại không nói đạo lý.
“Nếu tôi nói với anh, là vì...!anh lần trước cho tôi ứng trước lương thì sao?” Đây là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng Cố Chiêu Nghi.
Khoảnh khắc Lệ Đế Minh nghe thấy đáp án này, trong mắt đã nhiễm một tí ti ý cười mà ngay đến bản thân anh cũng không có nhận ra.

Người này, quả nhiên thành thật hơn những người khác.
Ở bên cạnh anh, hình như có lẽ lâu rồi cũng không có xuất hiện người chân thật như vậy rồi.
“Cậu sao lại có suy nghĩ của phụ nữ như này chứ?” Lệ Đế Minh không khỏi nhếch môi.
Cố Chiêu Nghi bị lời nói vô tâm này của anh làm cho trái tim đập thình thịch.
Cô không có trả lời, chỉ thầm nghĩ ở trong lòng: Tôi vốn dĩ chính là phụ nữ mà.
“Nếu cậu đã biết bí mật này của tôi, vậy thì từ nay về sau...!cậu làm vệ sĩ cận thân của tôi đi.” Lệ Đế Minh xoay người đi về bàn làm việc của mình, sau đó ngồi xuống, bắt đầu lật xem văn kiện trên bàn.
Cố Chiêu Nghi nhìn anh muốn nói lại thôi, biểu cảm đó nhìn trông...!mang theo vài phần ngại ngùng.
Lệ Đế Minh thấy cậu ta không có đáp lại, cũng không có xoay người rời ra khỏi phòng làm việc, liền nghi hoặc nhìn cậu ta: “Sao hả, không bằng lòng?”
“Làm vệ sĩ cận thân của anh...!chắc sẽ trở nên bận hơn nhỉ?” Bây giờ, cô là có thời gian nghỉ phép thuộc về mình, đổi ca với vệ sĩ khác.
Nhưng nếu là vệ sĩ cận thân, vậy thì khác rồi.
Lệ Đế Minh từ trước đến nay, đều chưa từng dùng vệ sĩ cận thân, mà cô, tính là người đầu tiên.
“Cậu thì trực tiếp chuyển tới nhà họ Lệ ở.

Khi tôi cần đi ra ngoài thì cậu đi theo.” Lệ Đế Minh nhàn nhạt trả lời.
Sau đó, khi Lệ Đế Minh lại nghĩ tới quyết định ngày hôm nay của mình, anh cũng có hơi bất ngờ.
Bởi vì, anh đối với người này...!đã tin tưởng rồi sao?
Vậy mà trực tiếp để cậu ta chuyển tới nhà họ Lệ ở..


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào, truyện Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào, đọc truyện Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào, Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào full, Công Cuộc Giả Trai Lấy Được Phú Hào chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top