Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Chương 51: Chương 53


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử


Thời gian cứ trôi nhanh . Xe của hắn cũng chạy với vận tốc không nhỏ . Bầu không khí đêm lạnh , tiếng gió như gào thét ngoài cửa . Chiếc xe vẫn chạy với vận tốc kinh hoàng không có điểm dừng . Mấy chú công an canh đường vào đêm khuya cũng chẳng rượt kịp xe hắn , đã vậy còn bị hắn bỏ một đoạn xa tít .
Chạy hơn mấy tiếng đồng hồ từ ngoài biển về . Người hắn cũng mệt nhoài . Nhưng chẳng thể nào nghĩ ngơi được . Vì hắn cần làm rõ chuyện này . Chuyện lien quan đến cuộc đời hắn .
Một lần đánh mất rồi , nếu lần này đánh mất nữa thì hắn sao chịu được . Một lần mất nó là quá đủ . Cái giá hắn trả quá đắt rồi .
Vừa bước vào nhà , hắn đã nhìn thấy ba mẹ cùng cô gái giả mạo nó . Chẳng liếc mắc nhìn lấy một cái , đi thẳng lên lầu . Vừa đi qua hắn đã bị mẹ gọi lại . Nét mặt cau , vô lễ hiện rõ ràng . kém theo đó là giọng lạnh lùng .
- chuyện gì vậy mẹ . Con mệt .
- Ta và ba con có chuyện muốn nói . Sally cháu lên phòng đi .
- Vâng ạ ! – Sunly khép nép đưa mắt nhìn hắn , bắt gặp ngay ánh mắt giết người cô ta liền cúi đầu xuống .
Ha , hay cho một Sunly sẵn sàng ra tay đẩy em mình xuống vực , chấp nhận cái chết từ chính tay nó . Có thể nói là không sợ gì cả lại sợ ánh mắt , con người của Dương Định Vỹ .

- Con ngồi xuống đi . – mẹ hắn từ tốn nhẹ nhàng bảo .
Hắn chẳng để ý đến thái độ ấy lần nào . Từ khi nhận ra rằng người hắn cần tìm là ai . Và người nên đi khỏi nhà này là ai thì hắn vốn chẳng muốn nói chuyện với hai bậc sinh thành này chút nào . Dù họ đúng hay sai .
- Ta biết , bắt con cưới Sally là sai . Nhưng Nguyệt Anh nó đã chết rồi . Con không nên vì vậy mà không lấy vợ sao .
- Vòng vo mãi cũng chỉ có thế , mẹ vào luôn đi .
- Ta muốn tháng sau , con và Sally sẽ làm lễ kết hôn . Đám cưới của hai con sẽ cùng ngày với đám cưới của Bảo và vợ nó .
- Cưới sao . Ba mẹ nghĩ con sẽ đề yên cho ba mẹ làm sao . Đám cưới của con sẽ do con quyết định . Người con muốn cưới đã có rồi . Còn từ giờ , chuyện do hai người và sa gì gì đó gây ra thì tự giải quyết . Con mệt rồi . Vấn đề này kết thúc .
Cả hai người già nhìn nhau ngao ngán . Đúng là thằng con bất trị . Nuông chiều nó quá riết rồi nó chẳng coi ai ra gì . Chỉ biết cầu trời cho mọi chuyện này sớm qua đi . Hôn lễ này là do đính thân ba và cậu của hắn chọn . Đáng lẽ ra hắn sẽ là người kế thừa ngôi vị của Nhật hoàng Amikarasuo . Nhưng vì tính khí lạnh nhạt , không thích sống trong cung cấm nên mới từ bỏ quyền kế thừa ngôi vị ấy .
Bây giờ thì ông biết làm sao ăn nói đây .
.
.
.
.
Nó mân mê trên tay mình chiếc chìa khóa của căn phòng cấm . Căn phòng này từ khi nó bị tai nạn đến giờ luôn được khóa lại . Chìa khóa chỉ có một là anh giữ . Cũng may là anh đang tắm , nên chìa khóa được nó lấy đi một cách dễ dàng .
Bước chân nó tiếng về phía cửa , tay vừa vặn nắm cửa . Thì khuôn mặt anh xuất hiện .

Nó nhìn thấy rõ một màu đen trên khuôn mặt baby ấy nữa kìa .
Nhìn thấy anh tim nó muốn rớt ra ngoài , vội xua tay dấu chiếc chìa khóa đi . Nét mặt cười trông đáng yêu không chịu được của nó chẳng làm anh thay đổi đi phần nào gương mặt hình sự . Giọng anh từ tốn nhẹ nhàng nhưng toàn là mùi thuốc súng
- Joe đem chìa khóa phòng cấm ra đây .
- Em đâu có lấy . – nó nhìn anh đôi mắt long lanh , chiếc mũi nhỏ đo đỏ vì khí trời lạnh .
- Vào khoác thêm áo đi . –Anh nói rồi đẩy cánh cửa đang trong tay nó đi vào . Thoáng nét cười anh ngồi phịch xuống giường . Đôi mắt tinh tường nhìn khắp phòng , cuối cùng dừng lại ở hộp quà lớn .
Bên trong toàn ảnh , những thứ mà anh đã cố công giấu chúng đi , sao lại ở đây . Cũng mai là mấy thứ này chẳng gợi cho nó được gì ngoài tấm ảnh che mất khuôn mặt của Vỹ . Không phải vì anh ích kỉ không muốn cho nó nhớ lại . Mà hiện giờ nó đang sống rất tốt . Nó cười nhiều hơn , tính tình trẽ con hơn . Đôi lúc còn nhõng nhõe đòi anh cỗng trên lưng . Khoảnh khắc ấy . Anh chưa bao giờ thấy cả . Trước đây chỉ toàn thấy nó khóc khi nhớ đến Vỹ . Là anh trai sao anh có thể chịu được chứ . Chỉ biết rằng tai nạn lần này đối với anh cũng là điều tốt .
Nó quên đi đau khổ , sống vui hơn , tốt hơn . Muốn làm gì , ăn gì , nói gì cũng chẳng sao . Miễn là nó cười thì anh vui rồi .
Dòng suy nghĩ của anh bị cắt đứt , khi tiếng nó vang lên . bàn tay bị trày một vết nhỏ . Là do nó không để ý nên va phải cạnh cửa . Không hiểu sao lại bị sướt thế .
- Em có sao không ? Cẩn thận .
- Không sao . Mà hai đang nghĩ gì vậy ?

- Chuyện vẫn thôi . Lại đây anh bôi thuốc cho .
- Sạo , chuyện vẫn mà thừ người thế à .
- Này em từ bao giờ lại cải anh thế . Là ai dạy em hư như vầy . Richard hay Phong Minh hử .
- Là anh dạy em hư ấy .
- Ơ con bé này .
- Hì
Anh xoa nhẹ đầu nó , Đôi mắt nó lim dim mơ màng nhìn anh . Chiếc chìa khóa trên tay cũng rơi tuột ra . Nhìn là anh biết ngay mà . Nhà này chỉ có mình nó mới lấy được thứ này thôi . Nhặt chìa khóa cho vào túi . Anh hôn lên trán nó rồi đắp chăn . Lặng lẽ bước ra ngoài .
Hộp quà của bà quản gia cũng được anh đậy lại cẩn thận . Nếu như chuyện này là bí mật thì cũng đã đến lúc anh cùng mọi người bật mí rồi .


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử, truyện Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử, đọc truyện Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử, Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử full, Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top