Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cô Vợ Nữ Cường Của Chu Tổng
Tiểu A cầm xấp tài liệu từ bên ngoài tiến vào bên trong, cậu đi nhanh lại bàn làm việc của Chu Hạo báo cáo:
"Tổng giám đốc tôi vừa mới phát hiện ra nội bộ trong công ty đang từ từ thay đổi người khác, e là bên đó bắt đầu hành động rồi."
Chu Hạo đặt cây bút xuống bàn, người ngã ra sau hai chân bắt chéo lại, ánh mắt âm u nhìn về một hướng. "Xem ra cuộc chơi sắp bắt đầu, để tôi xem thử là ai lại có bản lĩnh như thế. Tôi rất muốn biết người nào lại có lá gan lớn như vậy dám đối phó với tôi.”
Trong đầu Tiểu A đã nghĩ đến một người nhưng cái suy nghĩ đó chỉ mới thoáng chạy qua đã bị cậu ngay lập tức bác bỏ, vì căn bản thiếu phu nhân không thể nào liên quan đến người của xã hội đen được. Cậu không tin năm năm qua thiếu phu nhân lại thay đổi đến thế.
Trong không khí im lặng đến đáng sợ mỗi người một suy nghĩ riêng của mình, đột nhiên điện thoại của Tiểu A vang lên. Cậu sau khi nghe máy hai hàng lông mày nhíu chặt lại, quay qua gấp gáp nói với anh.
"Tôi vừa nhận được tin là cổ phiếu của công ty chúng ta đang có dấu hiệu giảm dần."
Anh nghe xong không hề có chút phản ứng nào tức giận hay là hối hả chạy đi tìm nguyên nhân mà rất bình tĩnh gõ tay lên bàn, miệng hơi nhếch lên tỏ vẻ thích thú.
Người muốn cướp lấy Chu Thị rất nhiều nhưng đây là lần đầu anh thấy vừa muốn cướp vừa muốn hủy. Vậy người này có ý đồ gì đây?
Đối phó với anh hay là Chu Thị?
"Tôi đã biết rồi, cậu cứ ra ngoài tiếp tục công việc của mình, tôi sẽ có cách giải quyết sớm thôi." “Vâng.”
Đợi Tiểu A đi ra, Chu Hạo mời xoay ghế ra sau hướng ánh mắt nhìn lên bầu trời xanh thẳm ngoài kia, tình thế trước mắt có chút mông lung mà anh không thể thấy rõ được. Bao nhiêu năm trên thương trường anh chưa từng sợ một ai, nhưng lần này thì lại khác anh cảm nhận được vụ việc này anh không thể ra tay. Nếu người đó thật sự là cô, anh phải làm sao đây? Đau lòng hay tức giận?
Anh khẽ đưa tay lên ôm lấy ngực trái của mình, cảm nhận trái tim chỗ này đang đập từng hồi, nhưng đâu ai biết nơi đây vốn dĩ đang bị tổn thương rất lớn. Năm năm qua đối với anh như một cực hình, anh không biết mình đã trải qua như thế nào mới trở về được con người như bây giờ.
Đối với anh chuyện lúc nhỏ bị mẹ đối xử như thế không đau bằng việc mất đi cô, người con gái mà anh đã để vụt mất.
Để bù đắp những gì mình đã làm, nếu người đó là An Hạ anh sẽ không đánh trả.
[...]
An Hạ ngồi trước bàn làm việc nghe thư ký báo cáo tình hình của Chu Thị mà miệng không nhịn được nhếch lên cười thích thú.
Xem ra ngày tàng của Chu Hạo sắp đến rồi. Anh đừng có trách tôi chơi ác với anh, tôi chỉ là cho anh nếm thử mùi vị đau khổ như thế nào mà thôi. Anh từng lấy quyền hành của mình ra ép người khác thì tôi sẽ cho anh biết được người khác chèn ép anh là như thế nào.
“Cô cứ tiếp tục theo dõi tình hình của Chu Thị, có gì thì báo tôi ngay. Chúng ta đang cạnh tranh với công ty đó nên cần phải nắm bắt được hết những thông tin của kẻ địch thì chúng ta mới có cơ hội giành chiến thắng."
"Dạ được thưa Tổng giám đốc."
Thấy thứ ký định xoay người đi ra ngoài, cô vội kêu lại căn dặn.
An Hạ mặt đanh lại, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô ta. “Nên nhớ chuyện này không được nói cho nhiều người biết đấy, tôi không muốn mình bị nắm thóp bởi nhân viên của mình gây ra đâu."
Trước lời cảnh cáo của cô, nữ thư ký run rẩy nhanh chóng trả lời:
"Tổng giám đốc yên tâm, tôi sẽ không để cho ai biết đến sự việc này."
"Được, cô có thể ra ngoài rồi."
Bên ngoài phòng, một người đàn ông nép bên cánh cửa đã nghe hết mọi cuộc trò chuyện giữa hai người, môi hơi nhếch lên, đáy mắt hiện rõ sự hận thù trong đó xong rời đi như không có chuyện gì xảy ra.
Nữ thư ký vừa rời đi thì Di Nhã tiến vào, trên tay cô ấy còn cầm theo một bộ hồ sơ.
An Hạ vừa cúi đầu xuống định ký tiếp văn kiện thì nghe được tiếng động, ngẩng đầu lên bắt gặp ngay Di Nhã mà buông bút xuống ngã người ra sau hỏi:
“Cậu đến tìm mình để nói về tình hình công ty sao?" “Ờ, tớ vừa mới tổng kết lại doanh thu công ty chúng ta xong và đến báo với cậu ngay. Tình hình trong tháng tám này công ty chúng ta tăng thêm hai mươi ngàn đơn hàng trong nước và ngoài nước, về vấn đề đầu tư thì công trình chung cư Bảo n đã sắp hoàn thành, có thể cuối năm nay nó sẽ chính thức hoàn thành và đưa vào hoạt động."
Mặt cô ấy nghiêm chỉnh không tí cảm xúc nào nói hết những gì mà mình có xong xoay người đi ra, An Hạ mặt ngơ ngác nhìn theo không hiểu chuyện gì đang xảy ra vội kêu lên:
"Cậu cứ vậy đi ra luôn à? Tớ còn chưa nói chuyện với cậu xong mà.”
Di Nhã giật mình mới để ý cô ấy vậy mà mất tập trung khi làm việc, với tác phong làm việc đó giờ của cô ấy thì đây là lần đầu tiên Di Nhã bị như vậy.
Trong lòng cô ấy ai oán, từ bữa gặp Hàn Thiên về đến giờ cô ấy cứ như người mất hồn không còn sức sống.
Di Nhã thở dài quay người đi lại ghế ngồi, An Hạ cũng rời khỏi vị trí làm việc của mình mà đi đến ngồi kế bên cô.
"Cậu dạo này sao vậy? Tớ thấy sắc mặt của cậu không được tốt cho lắm.”
Di Nhã né tránh ánh mắt thăm dò của An Hạ rồi thản nhiên trả lời:
“Tớ có bị gì đâu, có thể do tớ làm việc mệt quá thôi." "Có chuyện gì cứ nói với tớ, cậu không được giấu tớ đầu đấy."
“Tớ nói thật mà."
Như để chứng minh cho cô tin, Di Nhã còn nâng khóe môi lên mỉm cười, nhưng cô ấy đâu biết nụ cười mà An Hạ thấy nó khó coi đến mức nào. An Hạ bất đắc dĩ nắm lấy tay cô ấy hỏi: "Có phải cậu và anh Thiên có chuyện gì rồi hay không? Mình nghe nói anh ấy đi ra nước ngoài làm việc hôm qua rồi. Mình còn định điện mắng anh ấy đi sao không nói đây."
Thân thể Di Nhã cứng đờ lại, mắt đảo qua đảo lại tâm trí không còn nghe được bất kỳ thứ gì nữa, trong đầu cô ấy bây giờ chỉ quanh quẩn câu nói vừa rồi của An Hạ mà thôi.
Anh ấy đi thật rồi sao? Có thể anh ấy không muốn nhìn thấy mình nên thế.
Di Nhã kìm nén lại cảm xúc của mình mà hỏi cô. "Vậy khi nào anh ấy về vậy? Tớ và anh ấy không có chuyện gì hết, tớ còn muốn mắng anh ấy như cậu đây, đi không lời từ biệt.”
"Hình như là đi qua đó xong định cư ở nước Úc luôn, anh Lãnh Thần nói với tớ như vậy."
Hai tay Di Nhã để bên người khẽ run lên, mắt quay sang hướng khác cố giấu đi cảm xúc của mình. Sao cô cảm thấy nơi trái tim mình đau quá, cô phải làm sao đây? Có phải cô đã tổn thương anh ấy rồi hay không?
Di Nhã đứng bật dậy, không nhìn An Hạ mà vội nói:
"Tớ nhớ ra còn có việc cần phải làm, cậu tiếp tục làm việc đi tớ đi làm việc của tớ đây."
Không đợi An Hạ trả lời thì cô ấy đã chạy ra cửa biến mất khỏi tầm mắt An Hạ.
Cô chật lưỡi một cái xong lắc đầu không hiểu tại sao Di Nhã lại đột ngột có những hành động khó hiểu như vậy.
Điện thoại trên bàn chợt reo lên đánh thức những suy nghĩ của An Hạ ngay lúc này, cô đi lại cầm lên bấm nút nghe.
"Em nghe đây anh.”
"Chuyện của Chu Thị có phải do em làm không? Đừng giấu anh, anh biết chắc chính tay em làm."
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau:
Cô Vợ Nữ Cường Của Chu Tổng,
truyện Cô Vợ Nữ Cường Của Chu Tổng,
đọc truyện Cô Vợ Nữ Cường Của Chu Tổng,
Cô Vợ Nữ Cường Của Chu Tổng full,
Cô Vợ Nữ Cường Của Chu Tổng chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!