Chiến Thần Phục Thù

Chương 73: 73


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chiến Thần Phục Thù

Hạ Xuân Lợi cười khẩy nói: “Sao thế? Bị tôi nói trúng tim đen nên không còn gì để nói à?”

“Con người đáng quý ở việc biết tự trọng, tôi thích là được rồi”, Lăng Khôi tiếp tục tự mình uống rượu, dáng vẻ chẳng buồn bận tâm.

“Cũng phải, một người vô tâm thì cũng không để ý tới cách nhìn của người khác. Mấy chuyện như ngoại tình, trêu hoa ghẹo nguyệt đều có thể tuỳ tiện làm liều, hoàn toàn không để ý tới cảm nhận của Duệ Hân”, Trần Côn vừa tiếp tục bôi nhọ Lăng Khôi vừa quan sát sắc mặt của Tô Duệ Hân.

Quả nhiên, sắc mặt Tô Duệ Hân đã trắng bệch cả ra.

Mấy chuyện Lăng Khôi ngoại tình, trêu hoa ghẹo nguyệt là cái gai không cách nào nhổ đi được trong lòng Tô Duệ Hân. Vốn dĩ gần đây ấn tượng của Tô Duệ Hân về Lăng Khôi đã có chút thay đổi, bây giờ Trần Côn tự dưng lại nhắc tới, trong lòng đột nhiên cảm thấy ghét bỏ Lăng Khôi ghê gớm.

“Duệ Hân, nghe nói em vẫn muốn ly hôn nhưng tên cặn bã này nhất định không chịu. Anh là người trong ngành, có rất nhiều cách khiến anh ta đồng ý, có cần anh giúp đỡ em không?”, Trần Côn châm một điếu thuốc rồi nói với vẻ hào phóng.

Hạ Xuân Lợi lại bắt đầu nịnh bợ: “Duệ Hân, cậu từng là hoa khôi lớp chúng mình, lại có bối cảnh xuất thân tốt như thế. Cái tên cặn bã Lăng Khôi này căn bản không xứng với cậu. Chồng của cậu nhất định phải là một người ưu tú, ít nhất cũng phải có thân phận như anh Côn mới được. Cậu muốn ly hôn thì cứ nói thẳng ra, anh Côn sẽ giúp cậu hết”.

Ngay cả Trương Lộ cũng nói giúp Trần Côn: “Duệ Hân, mấy người lớp trưởng nói cũng không phải không có lý. Lăng Khôi trước thì ngoại tình, sau đó lại ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, liên tục phản bội cậu, gã đàn ông tồi tệ như thế nếu mà là chồng mình thì mình đã đánh anh ta chết từ lâu rồi. Nếu như anh ta không chịu ly hôn thì để lớp trưởng xử lý thay cậu, lại còn đỡ bao nhiêu phiền phức nữa”.

Tô Duệ Hân cau mày, trong lòng vô cùng phức tạp.

Đặc biệt sau khi Trần Côn và Trương Lộ nhắc đến chuyện Lăng Khôi ngoại tình, điều đó giống như cái gai sắc nhọn mạnh mẽ đâm vào lòng cô.

Máu trong người Tô Duệ Hân như đổ dồn lên đỉnh đầu, khiến nó sưng tấy lên và làm cô cảm thấy chóng mặt.

“Mình đi nhà vệ sinh một lát”, cô nói với giọng khàn khàn, nước mắt ngân ngấn chực rơi xuống, cô hoang mang đứng dậy rời đi.

Lăng Khôi đang định đi theo thì đột nhiên cô bước nhanh hơn, có ý tránh xa anh.

“Tên cặn bã, đều do anh mà ra, anh vẫn còn mặt mũi đi theo đến nhà vệ sinh nữ à?”, Trương Lộ ném lại một câu rồi đi theo Tô Duệ Hân.

Trong lòng Lăng Khôi thầm thở dài, cuối cùng vẫn trở về chỗ ngồi, uống rượu một mình, tâm trạng áy náy không nói nên lời.

“Lăng Khôi, anh cũng thấy rồi đấy. Duệ Hân ở bên cạnh anh, trong lòng buồn tới mức độ nào. Anh căn bản không xứng với cô ấy. Rời xa cô ấy đi, tôi cho anh một triệu tệ”, Trần Côn rít một hơi thuốc, nhả ra một vòng khói: “Đây là số tiền mà cả đời này anh cũng không kiếm ra nổi, đủ cho anh tiêu rất nhiều năm. Tôi sẽ chăm sóc tốt cho Duệ Hân, khiến cô ấy được hạnh phúc trọn vẹn”.

Thật ra Trần Côn đợi đến bây giờ mới lên tiếng là có ý đồ cả.

Nếu như Tô Duệ Hân bảo vệ Lăng Khôi thì anh ta cũng không tiện mở miệng, cũng sẽ không lên tiếng. Thế nhưng ban nãy sau khi Tô Duệ Hân bị đâm trúng tim và rưng rưng nước mắt rời đi, Trần Côn biết thời cơ đã chín muồi rồi.

Ôm người đẹp Tô Duệ Hân lên giường là chuyện mà bao nhiêu năm nay đến nằm mơ anh ta cũng nghĩ tới.

Hạ Xuân Lợi thuận thế viết một tấm séc, vứt cho Lăng Khôi: “Cầm lấy séc, giờ thì đi đi. Chuyện ly hôn anh không cần xuất hiện, anh Côn sẽ tìm người xử lý giúp anh”.

Có thể thay đương sự xử lý êm đẹp chuyện ly hôn ngay cả khi người ta không có mặt.

Thì nhất định rất có năng lực.

Lăng Khôi ngồi yên tại chỗ, không hề động đậy.

“Sao thế? Chê ít à?”, Trần Côn ngậm điếu thuốc: “Xuân Lợi, tăng thêm cho anh ta một triệu đi”.

Hạ Xuân Lợi lại viết thêm một tờ séc một triệu tệ rồi ném về phía Lăng Khôi: “Làm người đừng tham lam quá, tiền của anh Côn không dễ cầm đâu. Tương đối là được rồi. Dù gì hai triệu tệ này cũng đủ để mua mấy mạng người rồi”.

Lăng Khôi không giơ tay cầm tờ séc mà quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không quan tâm đến đám người ồn ào này.

Anh không hề bận tâm đến sự khiêu khích hay khoe mẽ của bọn họ.

Mà vẫn ung dung tự tại, giống như tất cả mọi thứ của nơi này đều không có liên quan đến anh.

Trần Côn không vui, cau mày nói: “Nếu như anh vẫn còn chê ít thì tự ra giá đi. Vì tình yêu của mình, có bỏ ra bao nhiêu tiền tôi cũng không bận tâm. Dù gì tiền trong mắt tôi cũng chỉ là một con số”.

Vô số bạn học nữ đang có mặt đều vô cùng ngưỡng mộ.

Đây mới chính là ông trùm chân chính.

Tiền có thể mua được tình yêu sao?

Đối với đa số mọi người thì có thể.

Lăng Khôi vẫn không hề động đậy.

Trần Côn đang định nói tiếp thì đúng lúc này, Trương Lộ mồ hôi nhễ nhại chạy vào trong, trên mặt còn in hình năm ngón tay ửng đỏ: “Xảy ra chuyện rồi, ban nãy Duệ Hân uống nhiều rượu nên vào nhầm phòng, bây giờ đang bị đám người bên trong đeo bám không cho đi, tôi cũng ăn một cái tát rồi bị tống cổ ra ngoài”.

Lăng Khôi quay phắt đầu lại: “Bây giờ Duệ Hân đang ở đâu?”

Trương Lộ hoảng hốt không thôi: “Sảnh Hàn Nha, bên đó có một đám người trong giới xã hội đen, ai cũng xăm trổ đầy mình, trông rất hung hãn”.

“Mau dẫn tôi đến đó”, Lăng Khôi không nói nhiều lời, lập tức bước ra khỏi phòng VIP.

“Anh đứng lại cho tôi!”, Trần Côn hét lên: “Khách chính của sảnh Hàn Nha là đại sư huynh Lưu Giang của tôi, là tay đấm huy chương vàng của sàn đấu ngầm. Hôm nay chiến thắng trở về, mở tiệc chiêu đãi ở sảnh Hàn Nha. Nhân vật lớn như vậy, một thằng ở rể vô dụng như anh sao có thể tự ý xông vào chứ?”

“Lớp trưởng, vậy giờ phải làm sao đây? Duệ Hân bị giữ lại trong đó rất nguy hiểm, bọn họ đều muốn động tay động chân với Duệ Hân kia kìa”, Trương Lộ đã không thể bình tĩnh nổi nữa.

Vẻ mặt Trần Côn rất nghiêm túc, nói: “Không sao, Duệ Hân sắp thành người phụ nữ của tôi rồi. Đại sư huynh sẽ nể mặt tôi thôi. Tôi qua đó một chuyến giải thích rõ ràng với bọn họ, để bọn họ thả người ra là được”.

“Lớp trưởng đúng là tính toán như thần, có lớp trưởng ra mặt thì nhất định Duệ Hân sẽ không sao”, lúc này Trương Lộ mới khẽ thở phào một hơi.

Những người khác cũng bị lời nói của Trần Côn làm cho chấn động, đi nhanh theo chân Trần Côn về phía sảnh Hàn Nha.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chiến Thần Phục Thù, truyện Chiến Thần Phục Thù, đọc truyện Chiến Thần Phục Thù, Chiến Thần Phục Thù full, Chiến Thần Phục Thù chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top