Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chàng Rể Ma Giới
Trần Duệ từ vương tọa đứng dậy, nhìn Veronica trước mặt, nội tâm cả kinh.
Lúc trước, sau khi Veronica thoát khỏi sự khống chế của Kulliannue, gần như hồn phi phách tán, tuy mảnh vỡ linh hồn của nàng đã được thu vào bên trong Chén Thánh chăm sóc cẩn thận, sau lại hiến tế một lượng lớn Quang Minh chi lực gia tăng tốc độ khôi phục, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng khôi phục được một bộ phận mà thôi.
Dưới loại tình huống như vậy, dù cho có khỏi hẳn, cũng chưa chắc có thể hoàn toàn khôi phục lại như trước kia.
Thế mà, lúc này trạng thái của Veronica xem ra rõ ràng đã hoàn toàn khôi phục, là tác dụng của "Sáng tạo" chi lực chăng? Hay là Siêu cấp hệ thống biến chất nảy sinh dẫn đến lực lượng huyền diệu?
Càng làm cho Trần Duệ cảm thấy kỳ quái là, tất cả những "Người ngoại lai" tiến nhập Siêu cấp hệ thống đều sẽ bị bài xích, hơn nữa cũng không cách nào xuất hiện ở Tinh Thần Điện, cho dù là Lola, Isabella hay Phong Tinh giả, cũng chỉ có thể hoạt động bên trong Phong Tinh đài.
Veronica thế nhưng lại có thể hoàn hảo không tổn hao gì mà xuất hiện ở trong đại điện, hơn nữa còn không hề nhận được bất kỳ công kích nào cả?
Trần Duệ suy tư nhìn Veronica , trong đầu tự nhiên xuất hiện thông tin liên quan.
Thần Điện thị giả (có thể Phong Tinh).
Linh hồn cường độ: SS+ Đặc tính —— tâm thị giả: Đối với chưởng khống giả tuyệt đối luôn luôn kính nể, ngăn chặn mọi thứ làm trái ý chưởng khống giả. (có thể hủy bỏ hoặc giao phó) Tâm tế: Chưởng khống giả có thể hiến tế hoặc gạt bỏ thị giả.
Quyền hạn —— tạm thời chưa có (có thể hủy bỏ hoặc giao phó) Năng lực —— tạm thời chưa có (có thể hủy bỏ hoặc giao phó. ) Thần Điện thị giả? Danh từ mới lạ khiến cho Trần Duệ sững sờ, trách không được Veronica không hề bị bài xích, nguyên lai nàng lại trở thành Tinh Thần Điện "Thị giả"? "Arthur?" Thanh âm Veronica đã cắt đứt suy nghĩ củaTrần Duệ. "Ta... vốn là “Tiểu Arthur” hoặc cũng có thể là “Arthur”. "Trần Duệ không có ý định tiếp tục dùng thân phận "Arthur” để xuất hiện trước mặt nàng. "Ngươi sau này xưng hô không cần thêm 'Điện hạ' hay 'Bệ hạ' đằng sau tên được không? Trên người của ngươi ta cảm giác được uy áp, không thể kháng cự uy nghiêm, thật giống như... Thần. Nếu như không phải linh hồn bên trong ta thật đặc biệt... Nếu không vì tình cảm 'Quyến luyến' hoặc 'Ỷ lại' quá mãnh liệt, ta đã nằm rạp xuống trước người ngươi để quỳ lạy rồi." Trong lòng Trần Duệ biết đặc tính của "Tâm thị giả" đã được bố trí như vậy, lập tức ý niệm vừa chuyển, hủy bỏ đặc tính.
Quả nhiên, thần sắc Veronica buông lỏng xuống, mỉm cười: "Hiện tại tốt hơn nhiều, kỳ thật, danh tự đã không còn trọng yếu. Ta chỉ nhớ rõ, là ai đã dùng hai tay đem ta từ bên dưới Thâm Uyên kéo lên. Mặc kệ 'Hắn' là Arthur, hay bây giờ là Trần Duệ." Trần Duệ nhẹ gật đầu, không có tiếp tục dây dưa về vấn đề này nữa. "Có thể nói cho ta biết, bây giờ ta đang ở đâu không?" "Nàng có thể xem đây chính là nơi ta được tiếp nhận 'truyền thừa Thượng cổ' hình thành 'Thế giới'." "Nơi này thật đẹp..." Veronica nhìn bên ngoài đại điện mênh mông Tinh Hà, tán thưởng một câu. "Veronica, thật xin lỗi." "Vì sao phải nói như vậy?" Veronica kinh ngạc nhìn vẻ mặt áy náy của Trần Duệ. "Ta từng nói qua, muốn cho nàng một cuộc sống tự do chân chính, thế nhưng. Ta không biết nên giải thích với nàng thế nào, khả năng nàng..." "Khả năng ta vô pháp ly khai khỏi thế giới này phải không?" Veronica tiếp một câu, "Ta rất thích địa phương này, khi ở đây, ta cảm giác lòng mình hoàn toàn tự do, không có bất kỳ trói buộc nào cả. Tại Tử Uyển cung, khi mà linh hồn của ta hoàn toàn tán loạn, mông lung, ta cảm thấy một điểm khí tức ấm áp, đem linh hồn phân tán của ta bao bọc lại. Thật giống như, tay của ngươi." Trần Duệ rất muốn giải thích đây thật ra là lực lượng của Chén Thánh, thế nhưng khi đối mặt với ánh mắt ôn nhu của nàng, nhất thời hắn nói không nên lời. "Mỗi một khắc, ta đều sẽ cố gắng hồi tưởng về sự ấm áp ấy. Ta e sợ lỡ một ngày nào đó ta buông lỏng ý thức thì sẽ quên mất nó. Mãi cho tới hôm nay, một thanh âm kêu gọi ta. Sau đó, ta dung hợp với thứ ẩn chứa loại ấm áp vĩ đại ấy, trở thành cái dạng này, ta cảm thấy rất may mắn, rốt cục... Ta đã có thể chân chính chạm đến thứ cảm giác ấm áp ấy rồi. "Veronica vươn tay ra, tựa hồ muốn "Chạm đến" cái gì, lại để xuống: "Ngươi không cần giải thích, cũng không cần lo lắng gì cả. Giống như ngươi lúc trước đã từng nói, cũng không nhất định phải có được, chỉ hi vọng đối phương hạnh phúc, như vậy là đủ rồi —— chỉ cần nhìn ngươi như vậy, cũng chính là hạnh phúc." Trần Duệ nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lời nói này đúng là lúc trước hắn lấy thân phận "Tiểu Arthur" nói cho nàng nghe, hiện tại Veronica dùng lời giống vậy đối với "Trần Duệ" hắn nói ra, trong nội tâm tư vị khó nói lên lời, chỉ có nhàn nhạt ấm áp, lại thủy chung quanh quẩn không đi. "Mang ta đi chung quanh một chút đi, nhìn cung điện hùng vĩ này một cái, về sau đây chính là “Nhà” của ta, ta rất vinh hạnh." "Ta mới chính là người phải nói 'Vinh hạnh' đây ." Trần Duệ cùng Veronica sóng vai đi ra khỏi đại điện, tại "bậc thang" trong cung điện xem qua. "Khó có thể tin nơi này thực sự tồn tại, chỉ đơn giản là khí tức của hoa và cây cảnh cũng khiến cho linh hồn của ta cảm thấy thật dễ chịu." Veronica hít sâu vài cái, mặc dù đối với linh hồn mà nói, loại động tác này xuất phát từ thói quen.
Đúng rồi, chỗ này... Nếu có một hồ nước thì tốt hơn." Trần Duệ liếc mắt nhìn mảnh đất trống một cái, chỗ đó lập tức có nhiều hơn một cái hồ nước, Veronica kinh hỉ đi lên trước, lấy tay gẩy gẩy bọt nước: "Thật thần kỳ!" "Nếu thích, tòa tiểu điện này liền sẽ là chỗ nàng nghỉ ngơi. Còn cần gì thay đổi, ta hiện tại đều có thể làm được." "Ừ..." Sau khi bố trí tốt tòa tiểu điện, hai người đi ra khỏi phạm vi Chủ điện, chỉ là hình như không tìm được chủ đề nói chuyện, bầu không khí có chút cứng nhắc.
Bất giác, hai người đã đi tới Tháp tín ngưỡng, Tháp tín ngưỡng đã biến thành một tòa cự đại tháp cao tỏa ra khí thế bàng bạc, quanh quẩn khí tức tín ngưỡng cường đại.
Tại Tháp tín ngưỡng, ngoại trừ Trần Duệ nguyên bản đưa vào Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín, Trung, Hiếu, Liêm, Sỉ, Dũng, còn có Gian, Nghịch, Hoạt, Đạo, Ngu, Phản... Các loại. Không hề nghi ngờ, phía sau là "Kiệt tác" Tu La lúc trước.
Bất quá, Trần Duệ hiện tại đã thấy tương đối thông suốt, trong vũ trụ, Quang Minh cùng Hắc Ám đều cùng sinh ra cùng hủy diệt, đều là cùng tồn tại, cũng như con người, đều không thể phủ nhận tính hai mặt.
Nhân tính vốn thiện, nhân tính vốn ác.
Mấu chốt ở chỗ là tâm có kiên trì với lựa chọn của mình hay không.
Trần Duệ vô pháp gạt bỏ những tự do nhân tính, vô luận trải qua cái gì, chỉ cần trong nội tâm tồn tại Quang Minh cùng hi vọng, thì cũng như Veronica vậy dù cho có lâm vào địa ngục, vẫn sẽ có một ngày đi ra.
Điều khoản tuyển chọn của trụ tín ngưỡng . Ngoại trừ số lượng tổng thể, còn hiện ra mất đi hiệu lực tín ngưỡng, nhắc nhở "Có thể giao phó Thần Điện thị giả quyền hạn'Thần Sử', tiến hành điều tiết khống chế hoặc xây dựng lại". Quyền hạn "Thần Sử" còn nhiều loại khác..., Trần Duệ nhìn Veronica, thử giao phó cho nàng quyền hạn cao nhất của "Thần Sử", thân hình Veronica chấn động, trong đầu bỗng dưng hiện lên rất nhiều tin tức. "Tiểu Arthur... Ừ, Trần Duệ." Veronica lộ ra bộ dáng tươi cười động lòng người: "Ngươi có vẻ cho ta một cái năng lực kỳ quái, nếu không ngại, ta muốn hiện tại thử xem, có được không?" Trần Duệ nhún nhún vai: "Như nàng mong muốn, mỹ lệ phu nhân. Kỳ thật đây cũng là điều ta muốn. " Veronica dịu dàng đi tới Tháp tín ngưỡng , quan sát cái tháp to này một chút, thân thể bỗng nhiên hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong tháp.
Với tư cách Tinh Thần Điện chưởng khống giả tối cao, Trần Duệ đương nhiên rõ ràng biết được hướng đi của nàng. Hắn cảm giác được Veronica trong tích tắc cùng với Tháp tín ngưỡng hòa thành một thể, sau đó, nàng tựa hồ phân ra một điểm ý thức, đưa vào... bên trong Tinh Hải mênh mông.
Một thời gian ngắn sau đó, Tháp tín ngưỡng tỏa ra hào quang chớp động, Veronica lại xuất hiện ở trước mắt. Bên trong cặp mắt lam mỹ lệ kia chớp động một tia kinh hỉ, ngữ khí cũng có chút kích động: "Ta vừa rồi dùng sai từ, không phải 'Kỳ quái', mà là 'Kỳ diệu'. Quả... Quả thực là không thể tưởng tượng nổi. Ta thế mà tiến nhập lên phía trên một Tinh Cầu. Thấy được rất nhiều người... Ta có thể cảm nhận được các loại cảm xúc, các loại sự kiện, các loại tín ngưỡng... Quả thực hoàn toàn là một cái thế giới mới. Chỗ đó có một pho tượng tín ngưỡng, bởi vì chiến tranh nên đã bị phá bỏ. Nếu có thể, ta muốn đi cái chỗ kia một lần nữa, thử mang cho những người ở chỗ đó thật nhiều lòng tin cùng dũng khí, xây dựng lại tín ngưỡng đã bị phá bỏ." "Tiến nhập vào bên trong tinh vực, có được tín ngưỡng tinh cầu, đây là 'Thần Sử' năng lực?" Trần Duệ có chút hiểu được. "Không chỉ chừng này, ta còn có một ít năng lực khác, ngoại trừ bảo vệ mình, tại một vài nơi còn có thể thoải mái làm những việc mình muốn. Đúng rồi, ý thức mới đạt được trong đầu nói cho ta biết, ngươi có thể thành lập một loại 'Tinh Thần tượng', cũng có thể phó thác cho loại tượng thần này tín ngưỡng quyền hạn tương ứng. Loại tượng thần này đem phóng đến tất cả tín ngưỡng chi địa, tương tự như Trụ tín ngưỡng trung khu. Như vậy không chỉ có thể ổn định và bảo vệ tín ngưỡng của thế giới này tốt hơn, mà còn có thể triệu hồi ra một loại lực lượng gọi là 'Chiến tranh ảnh xạ’, có thể cùng ngươi đồng thời tác chiến.” " Tinh Thần tượng? Chiến tranh ảnh xạ? Trần Duệ gật gật đầu: Hẳn là tấn cấp năng lực mới Tử Cực Tinh Đế. "Thần Sử, thần tượng..." .Veronica biểu tình có chút cổ quái: "Điều này khiến ta nhớ tới —— thần linh? Tại thế giới truyền thừa, ngươi chính là Chí Cao Thần, sau đó phân đất phong hầu cho thần linh cấp dưới, chưởng khống toàn bộ tánh mạng cùng tín ngưỡng của thế giới, nói cho ta biết, ngươi đến cùng..." "Ta không phải thần. Ta chính là một nhân loại bình thường, trùng hợp nhận được một chút 'Truyền thừa' đặc thù mà thôi." Trần Duệ lắc đầu, "Nàng bây giờ cũng có thể đi bất kỳ địa phương nào nàng muốn, nếu mệt mỏi, có thể trở về chỗ nghỉ ngơi. " Veronica chớp hai mắt, nhìn hắn: "Ngươi có chuyện muốn làm? Hay có thể nói, sự xuất hiện của ta... Ngươi còn không có chuẩn bị sẵn sàng?" "Thật xin lỗi, " đối với tính mẫn cảm của nữ nhân, Trần Duệ chỉ có thể cười khổ, "Về sau ta sẽ tận lực rút thời gian đến bồi ngươi." "Không cần nói 'Thật xin lỗi', về sau cũng đừng nói như vậy. Cũng giống như, ta không hề nói 'Cám ơn' với ngươi. " Veronica khẽ cười nói: "Đây là yêu cầu duy nhất của ta." Trần Duệ nhìn ánh mắt ôn nhu phảng phất bao dung hết thảy, không biết vì cái gì, trong nội tâm có chút hâm một "Tiểu Arthur" ban đầu đã quen nàng ấy. "Ta đáp ứng ngươi." Veronica nhìn hắn một cái thật sâu, thân hình khẽ nhúc nhích, biến mất tại Tháp tín ngưỡng.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Ma Giới, truyện Chàng Rể Ma Giới, đọc truyện Chàng Rể Ma Giới, Chàng Rể Ma Giới full, Chàng Rể Ma Giới chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!