Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1782: 1794


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1794:

Diệp Phi không nói nhiều, một cước đạp gãy tay trái của hẳn ta. Đường Tam Quốc hát lên đau đớn, sắc mặt tái nhợt, nhưng cũng không dám bất mãn. Diệp Phi nhẹ giọng nói: “Vì ở đây tôi nế mặt cô Uông Thanh Vũ, chuyện hôm qua coi như cho qua, nếu sự việc này lặp lại một lần nữa, cái đầu cũng anh chắc cũng nên giữ cấn thận đấy”

“Tôi hiểu rồi” Đường Tam Quốc liên tục gật đầu: “Tôi sẽ không bao giờ xúc phạm cô Hàn tử Thất nữa”

Diệp Phí như vậy là đủ tàn nhãn rồi. Nhìn thấy bàn tay vặn vẹo của Đường Tam Quốc, tất cả mọi người trong phòng lúc này đều kinh hãi không thôi.

Lại nhìn ánh mắt khinh thường của Diệp Phí và Hàn Tử Thất, bọn họ cũng vô tình nghiêm túc hẳn lên. Hàn Hướng Bắc và Dương Thịnh Vân liếc mắt, có thể thấy rằng hành động của Diệp Phi lúc này như đang giết một con gà hay con khi nào đó thôi. Tương lai, tập đoàn Sinh Mệnh này, chắc chắn sẽ không có ai dám bắt nạt Hàn Tử Thất đâu.

“Biết điều mà nhớ kỹ lời của quản lý Diệp, đừng có mà tự tìm đường chết”

Đường Tam Quốc còn chưa kịp nói gì, Uông Thanh Vũ đã thay hẳn ta mở miệng rồi, vừ liếc nhìn Đường Tam Quốc vừa mở miệng nói: “Được hợp tác với cô Hàn Tử Thất là điều mà biết bao nhiêu người cầu mà không được. Không những không biết quý trọng mà còn khinh rẻ, đúng là không biết sống chết. Nếu hôm nay cô Hàn Tử Thất và quản lý Diệp Phi không tha thứ cho cậu, trưa nay tôi sẽ lập tức tống cậu xuống biển cho cá nhai hết. Cũng nên cảm ơn quản lý Diệp vì đã làm gãy tay cậu đi” Uông Thanh Vũ vẫn nhẹ nhàng nói, nhưng lúc này tóc của Đường Tam Quốc và Dương Thịnh Vân đã dựng đứng lên hết rồi…

Diệp Phi cũng hơi nhúc nhích khoé miệng, đã một thời gian rồi không gặp Uông Thanh Vũ, cô ấy đã bớt đi một chút dịu dàng, lại nhiều thêm một chút tàn nhãn, làm cho người ta thấy được dấu vết của sự trưởng thành. Xem ra, con ông cháu cha thì làm gì có loại cừu non.

Đường Tam Quốc quỳ xuống một lần nữa, cúi lại Hàn Tử Thất và Diệp Phi: “Cảm ơn quản lý Diệp, cảm ơn tổng giám đốc Hàn. Nhân tiện, chủ tịch Hàn, tôi cũng muốn nói rõ. Sở dĩ hôm qua tôi có hành động như vậy với cô Hàn Tử Thất, ngoại trừ việc tôi mê sắc, đầu óc úng nước, Dương Thịnh Vân còn cho tôi năm triệu. Anh ta muốn gây khó dễ cho cô Hàn để cô ấy không thể ký được hợp đồng, và tốt nhất là tạo ra áp lực để khiến cô ấy nghĩ rằng mình đang làm hỏng việc kinh doanh của công ty. Là do tôi tham tiền, lại thấy sự việc này quá dễ để thực hiện, nên đã đồng ý với anh ta”

Đường Tam Quốc buộc tội Dương Thịnh Vân, mang theo một chút hận thù trong mắt. Nếu không phải Dương Thịnh Vân khuyến khích hắn ta sàm sỡ Hàn Tử Thất, thì hắn ta cũng không nhục nhã đến mức này, dù có hung hăng đến đâu đi chăng nữa.

Lúc này đây Đường Tam Quốc đều phải chịu khổ, đương nhiên hắn ta sẽ không bỏ qua cho Dương Thịnh Vân như thế được, anh ta cũng phải bị trừng phạt “Đừng có ngậm máu phun người!”

Dương Thịnh Vân đầu đày mồ hôi: “Tôi hoàn toàn không biết cậu, sao có thế mua chuộc cậu để cậu đối phó với giám đốc Hàn được?”

Hàn Hướng Bắc trông vẻ mặt khó đoán: “Quản lý Đường, tôi hiểu được hoàn cảnh hiện tại và những gì cậu đang chịu đựng, nhưng không phải vì cậu xui xẻo mà anh hắt chậu nước bẩn này lên người vô tội được. Nếu cậu nói quản lý Dương yêu cầu cậu làm nhục con gái tôi, vậy thì cậu có thể đưa ra bằng chứng được không? Chỉ cần cậu có thể đưa ra bảng chứng, tôi sẽ để con gái tôi giải thích rõ ràng với cậu. Nhưng nếu không có chứng cứ, thì không thể nói một cách bừa bãi. Điều đó sẽ gây rắc rồi không chỉ cho tôi mà còn cho chính bản thân cậu”

Hàn Hướng Bắc nói từng chữ một: “Thành viên của đoàn Sinh Mệnh cũng không thể bị buộc tội vô cớ như vậy được”

Dương Thịnh Vân vội vàng lặp lại câu của ông ấy: “Đúng vậy, buộc tội thì phải có chứng cứ”

“Chứng cứ, đương nhiên là tôi có” Đường Tam Quốc rõ ràng là có chuẩn bị từ trước rồi.

“Điện thoại di động của tôi có ghi âm cuộc đối thoại, tài khoản ngân hàng của tôi cũng có nhận được số tiền năm triệu do anh ta chuyển khoản”

Đường Tam Quốc lập tức lấy điện thoại di động để phát đoạn ghi âm và lấy bảng sao kê từ phía ngân hàng ra, mở cho tất cả mọi người cùng xem. Điều này.

khiến Dương Thịnh Vân không thể chối cãi được nữ: Khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Tử Thất bỗng nhiên tức giận: “Dương Thịnh ‘Vân, anh còn không bằng súc vật”

Diệp Phi lại lặp lại câu nói ban nấy: “Hoá ra, anh mới là người thực sự làm tổn hại đến lợi ích của công ty”

 

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Chàng Rể Bác Sĩ, truyện Chàng Rể Bác Sĩ, đọc truyện Chàng Rể Bác Sĩ, Chàng Rể Bác Sĩ full, Chàng Rể Bác Sĩ chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top