Cầu Ma

Chương 900: Đạo Không phát cuồng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầu Ma

Khi Đạo Không nhìn sang, thanh âm sục sôi của người chủ trì hội đấu giá lại vang vọng khắp phòng đấu giá.

"Báu vật này có lẽ đã có người đoán ra nó là cái gì, đúng vậy, nó chính là...từ khi tộc nhân dòng chính Đạo Thần Tông Đạo Thần chân giới sinh ra liền có được, đời này mỗi người chỉ có mọt cái, tinh thần thánh bào!!! Tinh thần thánh bào, vật này có thuật thần thông cường đại nhất của Đạo Thần Tông, có thể khiến người mặc nó nô dịch vạn chúng. Vật này tùy theo trưởng thành, khiến đệ tử dòng chính mỗi đời Đạo Thần Tông xuất hiện người mạnh nhất! Tinh thần thánh bào, nếu ai e ngại Đạo Thần chân giới thì tuyệt đối đừng mau, nếu không sẽ dẫn đến sát kiếp to lớn. Nhưng đối với mỗi đạo hữu dị tộc thần nguyên tinh hải thì đây là cơ hội tốt nhất cho các ngươi nghiên cứu Đạo Thần Tông! Nghiên cứu thấu nó thì có lẽ các ngươi sẽ tìm ra bí ẩn Đạo Thần Tông. Các ngươi ở đây không cần lo lắng bị Đạo Thần Tông trả thù! Ngoài ra người ba chân giới khác, bình thường các ngươi muốn lấy một tinh thần thánh bào nhất định phải giết chết tộc nhân dòng chính Đạo Thần Tông, cái này sẽ dẫn đến chiến tranh đại chân giới. Nhưng bây giờ các ngươi ở đây đấu giá nó, thế thì sẽ có lý do tốt nhất để nghiên cứu bí ẩn Đạo Thần Tông! Còn có người của Đạo Thần chân giới, nếu các ngươi đấu giá vật này về lại Đạo Thần Tông, thì Đạo Thần Tông chú trọng mỗi một tộc nhân dòng chính chắc chắn đây sẽ là công lao to lớn!!!"

Tùy theo thanh âm kích động vang vọng, Đạo Không bật dậy khỏi ghế, đứng lên làm đổ cả ly rượu, cái ly rơi xuống đất, rượu loang lổ.

Nhưng Đạo Không mặc kệ mọi thứ, áhn mắt tập trung vào màn sáng trên đài đấu giá. Hiện tại thứ bị lấy ra bày trước mắt mọi người trong phòng đấu giá, tinh thần thánh bào!!!

Đạo Không biểu tình rung động, đầu óc ù vang. Gã liếc mắt liền nhận ra đó không phải đồ giả, là tinh thần thánh bào thật sự, chỉ tộc nhân dòng chính Đạo Thần Tông mới có được. Gã thậm chí cảm giác mùi máu trên tinh thần thánh bào, gã mơ hồ nhìn thấy tiếng gào thê lương trước khi chết của tộc nhân gã trên tinh thần thánh bào.

“Ta có thể khẳng định nói cho các vị đạo hữu, đây là tinh thần thánh bào thứ nhất Hắc Mặc Tinh chúng ta đấu giá cũng là duy nhất, trước kia nó chưa từng xuất hiện, sau này...sợ là cũng sẽ không có nữa. Đây là cơ hội duy nhất, tinh thần thánh bào này giá thấp nhất ngàn vạn tinh thạch!” Người chủ trì đợt đấu giá này thanh âm tràn đây sức cảm nhiễm.

Thanh âm vang vọng trong phòng đấu giá, mọi người yên tĩnh lại. Từng ánh mắt có tham lam, vui sướng, trào phúng, càng có nhiều ánh ắmt ngưng tụ trong căn phòng xung quanh, tìm kiếm chỗ người Đạo Thần chân giới ở. Bọn họ khát vọng trông thấy người Đạo Thần chân giới khi thấy tinh thần thánh bào sẽ có vẻ mặt như thế nào, chắc chắn rất thú vị.

“Chết tiệt!!!” Đạo Không biểu tình vặn vẹo, đá văng thiếu phụ quỳ bên cạnh gã ra, bước nhanh tới đằng trước màn sáng, nhìn chằm chằm tinh thần thánh bào.

Sự thong dong, bình tĩnh của Đạo Không trong chớp mắt này không còn. Gã thầm hận Hắc Mặc Tinh dám lấy vật đó ra đấu giá, thậm chí là hận người chủ trì đấu giá thấu xương, bởi vì người này nói quá kỹ càng, dường như hận không thể khiến dị tộc thần nguyên tinh hải lập tức ra giá mua.

Đúng như người chủ trì đấu giá đã nói, nếu bị dị tộc thần nguyên tinh hải mua vật này đi thì Đạo Thần chân giới ngoài tầm tay với, không thể lấy lại. Nhưng cho dù dị tộc thần nguyên tinh hải không mua nó thì ba chân giới kahcs chắc chắn sẽ mua. Giống như người chủ trì đấu giá đã nói, ba chân giới ở đây đấu giá mua đi thì không liên quan chuyện giết chóc, nếu Đạo Thần Tông muốn lấy lại tinh thần thánh bào cũng phải trả cái giá càng cao hơn lúc mua.

Những tình huống này chưa phải tệ nhất, điều tệ hại nhất là nếu Đạo Không ở đây trơ mắt nhìn tinh thần thánh bào bị người au đi, mặc kệ là nguyên nhân gì, dù là tinh thạch không đủ, nhưng chỉ cần tinh thần thánh bào bị mua đi trước mắt gã thì Đạo Không sẽ phải gánh chịu lửa giận điên cuồng từ Đạo Thần Tông. Dù Đạo Không là tộc nhân dòng chính nhưng hội trưởng lão chắc chắn sẽ để gã biết cái gì gọi là tàn khốc.

“Chết tiệt, đáng ghết!!!” Đạo Không gầm gừ, trong mắt xuất hiện tơ máu.

Đạo Không không ngờ là ở Hắc Mặc Tinh sẽ gặp phải chuyện như vậy, hơn nữa lòng gã biết rõ mỗi một tinh thần thánh bào của tộc nhân dòng chính Đạo Thần Tông đều cực kỳ quý giá, bị ghi chép kỹ càng, nếu có tộc nhân chết thì là việc lớn.

Đạo Không đi tới Thần Nguyên Phế Địa đã hươn một ngàn năm, lúc trước không chú ý chuyện này, dù sao việc tộc nhân chết sẽ có hội trưởng lão trong tông môn toàn diện điều tra và xử lý, gã cần quay về tông môn mới biết là tộc nhân dòng chính nào đã chết.

Nhưng trước khi gã đi vào Thần Nguyên Phế Địa thì biết nhiều năm qua tông môn chỉ có ba lần đánh mất tinh thần thánh bào, trong đó có hai cái đã được tìm về, nhưng có một cái biến mất hai vạn năm vẫn không có chút tin tức, dù Đạo Thần Tông phát động lực lượng gì cũng không cách nào tìm về nó.

Khi đôi mắt Đạo Không tràn ngập tơ máu thì bên tai vang tiếng cười khẽ, tiếng cười phát ra từ hư vô vang vọng, không nhìn thấy người cất tiếng cười.

"Ngươi câm miệng lại!” Đạo Không ngoái đầu, ánh mắt quét bốn phía.

“Ta cười là chuyện của ta, liên quan gì ngươi? Nếu để Đạo Thần Tông biết ngươi mặc kệ người ta mua đi tinh thần thánh bào thì ta chống mắt chờ ngươi quay về Đạo Thần Tông sẽ giải thích ra sao.” Giọng cô gái không nhanh không chậm vang từ bốn phía.

Đạo Không biểu tình cực kỳ âm trầm, định mở miệng thì trong phòng đấu giá yên tĩnh ngắn ngủi sau đó vang lên tiếng ra giá.

“Thú vị, lão phu ra giá tinh thần thánh bào này một ngàn một trăm vạn tinh thạch."

“Ha ha, một ngàn năm trăm vạn!"

“Các ngươi cần gì keo kiệt vậy, lão phu ra giá ba ngàn vạn!"

Từng tiếng kêu giá đánh vào tinh thần của Đạo Không. Gã siết chặt nắm tay, lòng biết rõ là người chỗ này biết Đạo Thần chân giới chắc chắn sẽ mua nó nên cố ý nâng giá.

Nếu Đạo Không không thể mua đi, vậy Đạo Thần Tông muốn lấy lại tinh thần thánh bào sẽ phải trả giá gấp mấy lần mới được, có thể nói là cuộc mua bán chỉ lời không lỗ.

Đương nhiên điều kiện là phải có tư cách đứng ngang hàng với Đạo Thần Tông, nếu không thì hành động này là muốn chết.

Tô Minh nhìn tình hình trong phòng đấu giá, khóe môi cong lên. Hắn vốn không định lấy ra tinh thần thánh bào, nhưng nếu Đạo Không này đã không có ý với hội nhân dòng chính Đạo Thần Tông ta! Hễ các ngươi có ai tham gia đấu giá sẽ khiến Đạo ta nghi ngờ vật đó có phải là vốn thuộc về các ngươi, lợi dụng lần hội đấu giá này khiến vật đó từ bóng tối đưa ra ánh sáng, tẩy đi mối thù máu với tộc nhân Đạo Thần Tông!” Đạo Không chẳng phải kẻ ngu dốt, có tư chất như vậy, có khí vận Đạo Thần chân giới thì sao mà bình thường được.

Trong thời gian ngắn Đạo Không nghĩ đến lời nói như vậy lập tức khiến mấy người đại chân giới định ra giá phải ngừng lại.

“Đạo Không này phản ứng khá nhanh, nhưng càng như vậyj thì càng tốt.” Tô Minh mỉm cười nhìn bên ngoài phòng đấu giá gió mây nổi lên, hắn biết lần này Đạo Không chắc chắn bướ vào kế hoạch hắn đã giăng sẵn.

"Một ức ba ngàn vạn tinh thạch!” Thanh âm quái dị đến từ dị tộc thần nguyên tinh hải lại phát ra, giọng nói khàn khàn, dù ngữ điệu hơi khác nhưng cảm giác tang thương biểu lộ tuổi tác của người nói chuyện.

Người ngoài còn để ý Đạo Thần chân giới, nhưng dị tộc thuộc thần nguyên tinh hải thì không quan tâm. Khoảng cách quá xa, coi như Đạo Thần chân giới tức điên lên cũng khó mà trả thù gì nhiều dị tộc thần nguyên tinh hải.

"Một ức năm ngàn vạn!” Đạo Không biểu tình vặn vẹo lộ ra dữ tợn.

Lòng Đạo Không đang nhỏ máu, gã biết nhiệm vụ lần này không thể hoàn thành, nhưng so với tinh thần thánh bào này khi gã quay về Đạo Thần Tông liền lập công lớn, không cần lo chuyện không hoàn thành nhiệm vụ.

“Hai ức tinh thạch.” Một tiếng cười khẽ vang vọng.

Thanh âm xuất hiện khiến tu sĩ trong phòng đấu giá ngẩn ra, vì cô gái phát ra tiếng đến từ phòng của Đạo Không.

“Hứa Tuệ!!!” Đạo Không ở trong gian phòng mạnh xoay người, nhìn chằm chằm không khí xung quanh, nghiến răng.

“Ta mua nó tặng cho Đạo Thần Tông giải trừ hôn ước với ngươi, chắc là được chứ?” Cô gái cười khẽ nói.

Làm sao Đạo Không có thể đồng ý, dù nếu bị Hứa Tuệ mua đi tinh thần thánh bào không tổn thất gì với gã, Đạo Không có thể tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, nhưng thực tế đây đã là tổn thất, gã tổn thất một đạo lữ, tổn thất khi tu vi đạt đến vị kiếp lần đầu tiên song tu đột phá, càng sẽ vì bị người từ hôn mà danh tiếng của gã ở Đạo Thần chân giới chịu đả kích trầm trọng.

Đây là sự kiêu ngạo của Đạo Không, gã không thể nào chấp nhận được.

"Ba ức!” Giọng Đạo Không vang lên.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầu Ma, truyện Cầu Ma, đọc truyện Cầu Ma, Cầu Ma full, Cầu Ma chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top