Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế
Mặc dù tường thành của pháo đài cực kỳ rộng lớn, nhưng đúng là vẫn còn có giới hạn.
Lúc này, khắp cả trên đầu thành đều đã bị chiến sĩ song phương rãi dày đặc. Chiến sĩ loài người không ngừng từ bên trong pháo đài tiến lên tăng viện, mà địch nhân cũng từ bên ngoài không ngừng trèo lên đầu thành. Ma pháp của Mãnh Cầm Đức Lỗ Y đã dùng toàn lực thi triển, nhưng làm gì được địch nhân công thành với số lượng thật sự quá mức đông đảo, trong lúc nhất thời cũng chỉ có thể ngăn chặn chống cự lại công kích của đối phương. Nhưng số thương vong của liên quân đang gia tăng không biết bao nhiêu lần.
Khắc Lỗ Tư có chút lo lắng nói:
- Nguyên Soái, có nên để cho Quân Đoàn chủ lực của chúng ta tham chiến hay không? Tiếp tục như thế này, chúng ta bị tiêu hao đến mức không gượng dậy nổi. Thâm Uyên sinh vật còn có phần lớn không có gia nhập vào trong chiến trường. Tổng số lượng của chúng ít nhất là gấp mười lần chúng ta.
Diệp Âm Trúc ánh mắt kiên định nhìn vào cuộc chiến trên đầu thành, lúc này, chiến trường còn chưa có trải dài tới nơi chỉ huy của hắn, lắc lắc đầu, câu trả lời của hắn suýt nữa khiến cho Khắc Lỗ Tư hộc máu:
- Vẫn chưa đến lúc.
- Chưa đến lúc? Vậy ngươi cho ta biết, đến lúc nào mới tính là đúng lúc? Chẳng lẻ ngươi không nhìn thấy, chiến sĩ của chúng ta đang từng người từng người ngã gục, đó không phải là sinh mạng ư. Ngươi có biết chúng ta bồi dưỡng một gã chiến sĩ thực sự phải hao phí bao nhiêu vật tư nguyên liệu không? Gia đình của bọn họ vẫn đang chờ đợi bọn họ trở về đoàn tụ.
Diệp Âm Trúc nhướng mày:
- Khắc Lỗ Tư Nguyên Soái, xin ngài chú ý đến thân phận của ngài. Tại đây, ta mới là Thống soái. Tất cả những việc ta làm, đều là vì thắng lợi sau cùng. Trên chiến trường, nếu như vì tổn thất của bên ta mà mềm lòng, như vậy, kết cục cuối cùng chỉ có thể nhận lấy thất bại. Ra quân khó tránh khỏi thương vong, đạo lý này chẳng lẻ ngài còn không hiểu sao?
Mắt của Khắc Lỗ Tư Ba đã có chút đỏ bừng, thủ vệ tại trên đoạn tường thành này, đều là chiến sĩ tinh nhuệ của Lam Địch Á Tư đế quốc, hắn nhìn thấy các chiến sĩ thủ hạ của mình đang ở dưới công kích của Thâm Uyên sinh vật từng người từng người ngã xuống, còn có người khi bị nhiễm phải ôn dịch lại bị những cái miệng to lớn của bọn Tăng Ác này nhai tươi nuốt sống.
- Được, ngươi không hạ lệnh, ta đi.
Thân hình Khắc Lỗ Tư chợt lóe, mãnh liệt xông ra ngoài.
Bất quá, hắn cuối cùng không có vi phạm mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc, chỉ là một mình nhảy vào trong chiến trường. Đấu khí tử sắc, tựa như cầu vồng kinh thiên gia nhập vào trong chiến trường. Cường giả, có lẽ không cách nào thay đổi một trận chiến tranh to lớn như thế, nhưng là sự gia nhập của cường giả đối với sĩ khí bên mình tăng lên cũng không thể nghi ngờ hiệu quả của nó. Đấu khí tử sắc hóa thành cầu vồng kinh thiên trong nháy mắt mang đi ba đầu lâu của Tăng Ác, Khắc Lỗ Tư vừa mới gia nhập chiến trường, lập tức triển khai giết chóc điên cuồng. Dù là trong cơn phẫn nộ, đầu óc hắn vẫn coi như sáng suốt, không quản tới chiến sĩ loài người có thể đối phó với Thực Thi Quỷ và Ma Chu thế nào, chỉ tìm bọn Tăng Ác lực phòng ngự kinh người mà ra tay. Chỉ trong chốc lát, đã có hơn mười đầu Tăng Ác bị hắn trực tiếp chém rụng đầu chết đi. Khiến cho trận chiến này thoáng chốc vô hình trung nhẹ nhàng đi rất nhiều.
Số lượng Thâm Uyên sinh vật thật sự quá đông đúc, dù là Thực Thi Quỷ chỉ là kẻ lót đường, khi hàng chục tên xông vào một gã chiến sĩ, cũng thường thường có thể mang đến thương tổn có thể chết người. Liên quân chiến sĩ mỗi một người ngã gục, lập tức sẽ có người khác bổ sung vào. Nếu như không nhờ ma pháp phụ gia xua tan của Thụ Yêu Đức Lỗ Y khiến cho năng lực trên người bọn Thâm Uyên sinh vật này tiêu tán đi. Chiến tranh có thể sẽ trở nên càng thêm bất lợi. Trong lòng thầm than một tiếng, hàn quang trong mắt Diệp Âm Trúc lóe ra, hạ đạt một mệnh lệnh khác:
- Bỉ Mông Quân Đoàn. Xuất chiến.
Pháp lực của Ma pháp sư là có giới hạn, còn chưa đến lúc tiêu hao phần lớn. Vào thời điểm này, muốn thay đổi cục diện chiến tranh, nhất định phải tiến hành đả kích với địch nhân một cách áp chế. Dưới tình huống không sử dụng ma pháp, Bỉ Mông cự thú thân là lục chiến vô địch hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất, chính là thời điểm quan trọng nhất, lực phòng ngự của Bỉ Mông cự thú cũng đủ kinh khủng, các phương diện đối kháng bản thân chúng lại cao vô cùng, chiến đấu lúc này là thích hợp nhất từng thân hình cao lớn xuất hiện tại trên đầu thành của pháo đài. Dù là cuồng bạo Bỉ Mông thấp nhỏ nhất, vóc người cũng muốn vượt qua Tăng Ác hơn gấp đôi, lực lượng của bọn họ có được, lại là bọn Tăng Ác còn lâu cũng không cách nào chống lại nổi. Hai ngàn đầu Bỉ Mông cự thú, rãi rác xuất hiện đều khắp tường thành pháo đài. bọn họ xuất hiện, lập tức khiến cho khí tức khát máu tràn ngập tại trên thành tường. Lợi Trảo Đức Lỗ Y và Bỉ Mông cự thú từ lâu đã không phải là lần đầu tiên phối hợp, trong nháy mắt khi Bỉ Mông cự thú này xuất hiện, vô số tiếng gầm gừ đồng thời vang lên, kỹ năng rít gào của Lợi Trảo Đức Lỗ Y thi triển chuẩn xác tại trên người các Bỉ Mông cự thú, khiến cho lực công kích của chúng càng thêm kinh khủng.
Mỗi nơi một đầu Bỉ Mông cự thú xuất hiện đều phụ trách chiều dài ước hai trăm thước hai bên tường thành. Thân thể cường hãn của bọn họ trong thoáng chốc hạ xuống đầu thành, cả thành đầu đều hơi bị rung lên. Oanh! Một đầu Bỉ Mông cự thú xuất hiện cách không xa trước mặt Diệp Âm Trúc, đây là một đầu Bạch Ngân Bỉ Mông, thân thể mạnh mẽ trực tiếp dụng vào một đầu Tăng Ác, bắn tung tên Tăng Ác đó bay xa ra ngoài. Ngay sau đó, đầu Bỉ Mông này với thân thể khổng lồ đó của hắn với động tác linh hoạt hoàn toàn không tương xứng, rất nhanh xoay tròn một vòng, lợi trảo dài trăm tấc đồng thời giương rộng ra, tức thì chung quanh hơn mười đầu Ma Chu và Thực Thi Quỷ bị xé thành mảnh vụn.Bước tiến rất nhanh, trong lúc thân hình lóe lên, từ bốn đầu Tăng Ác nơi hắn xẹt qua, ở chỗ đó, chỉ còn lại là thân hình Tăng Ác đã biến thành khối thịt vụn.
Diệp Âm Trúc trong mắt toát ra một tia quang mang lạnh lùng, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên là Bỉ Mông biết võ thuật ai cũng khó mà chống đở được, dựa vào năng lực thân thể cường hãn và lực lượng kinh khủng, cho dù dưới tình huống một chống một đầu Bạch Ngân Bỉ Mông này có lẽ không phải là đối thủ của Khắc Lỗ Tư Nguyên Soái, nhưng, trong cuộc hỗn chiến thế này, lực sát thương mà Bỉ Mông cự thú có khả năng tạo nên, thì không phải Khắc Lỗ Tư có thể so sánh được.
Bỉ Mông cự thú đi qua nơi nào, trên đầu thành pháo đài tựa như bị một cơn lốc xoáy cuốn qua, tại trước mặt bọn họ, Tăng Ác cũng như là Thực Thi Quỷ, Ác Liêm, Ma Chu không khác nhau chút nào, giống như nhau vô pháp ngăn cản được bọn họ tí gì. Từng khối từng khối thi thể hình dạng vỡ vụn bay tán loạn xuống thành. Các Bỉ Mông cự thú tiến vào trạng thái giết chóc trong mắt lộ ra quang mang khát máu, điên cuồng tàn sát địch nhân quanh mình. Có tác dụng của kỹ năng rít gào, lực công kích của chúng cực kỳ biến thái, gần như thời gian chỉ qua mười lần hít thở, áp lực trước đây liên quân phải chịu đựng trên đầu thành đã không còn lại chút nào, Thâm Uyên sinh vật tụ tập trên thành đã biến thành thi thể từng tảng lớn tảng lớn. Thâm Uyên sinh vật từ dưới chân thành leo lên thậm chí còn không có nhanh bằng tốc độ giết chóc của các Bỉ Mông cự thú này.
Vì để cho Bỉ Mông cự thú phát huy hết khả năng xuất ra lực công kích kinh khủng của họ, liên quân chiến sĩ kể cả ba chủng tộc Đại Đức Lỗ Y ở bên trong, toàn bộ lui về bên trong tường thành, dành không gian rộng lớn thêm nữa để cho Bỉ Mông cự thú thi thố tài năng. Bỉ Mông cự thú cũng không có để cho bọn họ thất vọng, thân thể mạnh mẽ cứ như là những cỗ chiến xa rong ruỗi tại trên đầu thành, nơi nào nó lướt qua thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi. Khắc Lỗ Tư một thân nhuộm đầy máu tươi bay ngược trở lại bên Diệp Âm Trúc, nhìn Bỉ Mông cự thú quá kinh khủng, trong lòng không khỏi giật nảy người phát rùng mình. Đây đúng là hai ngàn đầu Bỉ Mông cự thú, không hổ là đệ nhất chiến sĩ lục chiến vô địch của Thú nhân tộc. Lực chiến đấu của bọn họ thì khó mà tưởng tượng được. Khiến hắn giật mình kinh hãi nhất chính là công kích của Bỉ Mông cự thú này cũng không phải là hổn loạn không chương pháp, ngược lại rất có quy luật. Tựa hồ bọn họ đã thi triển một loại vũ kỹ đặc thù, cuối cùng dưới tình huống có thể sử dụng lực lượng ít nhất mà thu được thành quả chiến đấu lớn nhất.
Bỉ Mông cũng học biết vũ kỹ sao? Nơi khóe miệng toát ra một tia cay đắng, Khắc Lỗ Tư bây giờ rốt cục hiểu được, vì sao Mã Tây Mạc Đại Đế có thể lập nhi tử của Diệp Âm Trúc cùng Tô Lạp làm Thái tử. Chỉ cần Diệp Âm Trúc còn sống, Thú nhân tộc thì tương đương như là hậu thuẫn của Cầm Thành, thử hỏi, tìm khắp cả Lam Địch Á Tư đế quốc, làm sao có một chi quân đội nào có thể ngăn cản được công kích của Bỉ Mông Quân Đoàn đây?
Càng huống chi, Thú nhân tộc còn có chín đại Thần Thú tồn tại cùng với Tử Tinh Quân Đoàn đó lực chiến đấu giống nhau thật là kinh khủng, đắc tội với Cầm Thành, tuyệt đối là một lựa chọn kém thông minh nhất.
Trận chiến trên đầu thành đang trở nên càng lúc càng đơn giản, theo sự gia nhập của Bỉ Mông cự thú, Thâm Uyên sinh vật còn muốn bước lên đầu thành đã biến thành chuyện cực kỳ khó khăn, giảm bớt số lượng lại, khiến cho cuộc chiến trên thành đã biến thành cục diện ưu thế một bên, dù là Thâm Uyên sinh vật môn vẫn như cũ kẻ trước ngã xuống người sau xông vào, nhưng là, so với trước, bọn họ đã không thể mang đến cho liên quân lực sát thương bao nhiêu nữa.
- Cách Lạp Tây Tư.
Thanh âm Diệp Âm Trúc phá không vang lên.
- Cầm Đế đại nhân, có ta, có ta.
Thanh âm hùng hậu từ bên trong pháo đài vang lên, một đạo thân ảnh dũng mãnh trong chớp mắt đã đi tới bên người Diệp Âm Trúc. Đầu Thần Thú có sức mạnh khủng khiếp này nhìn Diệp Âm Trúc, trong mắt tràn ngập quang mang khao khát và nịnh nọt, khi ánh mắt của hắn ngẫu nhiên chuyển về hướng chiến trường, càng lộ vẻ hưng phấn đến tột cùng.
- Hãy đi đi. Bỉ Mông Quân Đoàn bắt đầu từ bây giờ do ngươi chỉ huy. Không được tiến sâu, phạm vi công kích bên ngoài pháo đài năm dặm.
- Tuân lệnh. Cầm Đế đại nhân, ngài cứ chờ kết quả đi. Hắc Hắc.
Cách Lạp Tây Tư mừng rỡ quá mức mong đợi. Nhìn thấy trận chiến đấu trên đầu thành, hắn sớm đã ngứa ngáy tay chân không chịu nổi, thân là Chiến Tranh Cự Thú, bản thân hắn như tên gọi chính là vì chiến tranh mà sinh ra. Một tiếng rít gào gần như điên cuồng từ miệng Cách Lạp Tây Tư vang lên. Thân thể khổng lồ của hắn mãnh liệt bay lên trời, hướng phía ngoài thành bổ nhào tới. Tất cả Bỉ Mông cự thú dưới tiếng rống giận dữ dẫn dắt của Cách Lạp Tây Tư, cùng một lúc phát ra tiếng kêu rống đồng loạt, không phân biệt trước sau đồng thời hướng dưới thành nhảy vọt đi. Diệp Âm Trúc động tác rất nhanh, khi Cách Lạp Tây Tư từ trên đầu thành bay lên trời, hai tay hắn đã giơ lên, đưa ngón trỏ, bịt ngay lổ tai mình. Trong khi Khắc Lỗ Tư còn có chút không rõ hành động của Diệp Âm Trúc này là vì cái gì, thì Cách Lạp Tây Tư bay vọt lên tại giữa không trung đã nói cho hắn đáp án. Hình người của Cách Lạp Tây Tư vốn đã phi thường cường tráng, nhưng lúc này, tại giữa không trung, hắn đã khôi phục bản thể, chiều dài cự thú kinh khủng vượt qua một trăm thước, trực tiếp hướng dưới thành rơi xuống. Khắc Lỗ Tư cuống quít học theo bộ dáng của Diệp Âm Trúc bịt kín lổ tai mình, có điều, động tác của hắn đã chậm một chút. Thể trọng của Cách Lạp Tây Tư thật sự quá kinh khủng, khi hắn biến thành bản thể xong, cơ hồ là trong nháy mắt đã rơi xuống trên mặt đất.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!