Cầm Đế

Chương 931: Duệ Cầm Thái Tử (phần 3)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

Diệp Âm Trúc ngồi xổm xuống, để người mình ngang với Duệ Cầm, nhẹ nhàng nói: “Ta chính là Diệp Âm Trúc, tên Cầm Đế chỉ là các bằng hữu khen ngợi mà thôi. Ngươi là Hài tử của Tây Nhĩ Duy Áo Thúc thúc, nếu ngươi muốn gọi ta là Âm Trúc ca ca đi”

Duệ Cầm không hề né tránh, nghe vậy lập tức gật đầu: “Tốt, Âm..”

Hắn vừa nói lời này, lại bị một giọng nói vội vàng cắt đứt: “không thể, Duệ Cầm”

Diệp Âm Trúc và Duệ Cầm cùng ngạc nhiên, nhìn về phía phát ra giọng nói. Chỉ thấy một mỹ nữ từ phía sau đi ra, trong mắt hiện ra đôi chút lo lắng, đôi chút suy tư, vài phần mừng rỡ và rất nhiều tình cảm phức tạp. Chính là Hương Loan.

Nhìn thấy Hương Loan, quang mang khác với những đưa trẻ khác trong mắt Duệ Cầm biến mất. hắn bây giờ, nhìn qua mới đúng là một tiểu hài tử.

“Tỷ Tỷ” Duệ Cầm hưng phấn kêu lên, chạy về phía Hương Loan.

Hương Loan ôm lấy nó, trên mặt hiện ra vẻ ôn nhu mà trước kia bọn Diệp Âm Trúc chưa bao giờ thấy.

Ôm lấy Duệ Cầm, Hương Loan từ từ đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc: “Đã lâu không gặp Âm Trúc”

Gặp lại Hương Loan, không biết vì sao trong lòng Diệp Âm Trúc luôn có một cảm giác đặc biệt. Như trong lòng ngực có một cái gì đâm vào vậy, nhưng hắn tìm như thế nào cũng không biết cảm giác đó là gì”

“Hương Loan tỷ” Hải Dương kinh hãi kêu lên. Rời khỏi lòng gia gia, đi vài bước đến trước mặt Hương Loan., Đối với việc gặp lại vị Tỷ tỷ tốt này, không khỏi cảm thấy kích động, mắt nàng rơi lệ.

Hương Loan rất đẹp, so với vẻ Diễm lệ trước kia thì nàng đã giảm đi rất nhiều, nhưng có thêm đôi chút thành thục, phong vận, mái tóc dài màu hồng buông sau lưng, cả người đều trở nên thành thục hơn.

Người thân gặp lại khiến cho trong lòng mỗi người cảm thấy rất ấm áp, Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: “Hương Loan, vì sao không cho Duệ Cầm gọi ta là Ca ca? hắn là Đệ đệ của ngươi, chẳng lẽ không nên gọi ta là Ca ca sao?”

Ánh mắt của Hương Loan chuyển từ người Hải Dương sang Diệp Âm Trúc, trong đáy mắ hiện lên một tia bối rối, vội vàng lắc đầu nói: “không, không phải. Âm Trúc ngươi đừng hiểu lầm. hắn không thể gọi ngươi là Ca Ca”

“Vì sao?” Diệp Âm Trúc nhìn nàng. Câu cuối cùng Hương Loan nói rất chắc chắn, không để lại một đường nào khác, mà cách nói chuyện này không giống nàng chút nào.

“Bởi vì” Vẻ bối rối trong đáy mắt Hương Loan càng thêm rõ ràng, thầm hít một hơi, tựa hồ như đang bình ổn lại tâm trạng kích động. không đợi nàng giải thích, Duệ Cầm đang trong lòng nàng đã nói.

“Ta hiểu, Tỷ Tỷ sợ, ta gọi ngươi là Ca Ca, thì về sau ngươi sẽ không thu ta làm Đồ đệ, bối phận không thể loạn được”

“Thu ngươi làm đồ đệ? Sao lại thế này?” Diệp Âm Trúc nhìn Duệ Cầm, lúc này nhìn qua thì thấy đôi mắt trong suốt và khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của nó rất giống Hương Loan, chỉ là tính cách khác nhau mà thôi.

Hương Loan âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: “Duệ Cầm từ nhỏ đã thích Âm nhạc, vẫn quấn quít lấy ta đòi học. Chỉ là ta đàn không thích hợp với Nam hài, vì vậy ta từng đề cửa ngươi với hắn, cho nên…”

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: “ngươi thích Cổ Cầm sao?”

Duệ Cầm gật đầu nói: “Thích, ngươi đồng ý làm Sư phụ của ta sao?”

Diệp Âm Trúc nghiêm mặt nói: “Học một loại Nhạc khí cũng không khó. Nhưng khó nhất chính là nhập vào trong đó, tìm có được nó thật sự. ngươi không thể không nói cho ta biết. ngươi vì sao thích học Cầm?”

Duệ Cầm ngẩn người, nghĩ nghĩ nói: “Điều này có thể là chuyện duy nhất ta không biết vì sao. Từ sau khi Tỷ Tỷ nhắc đến Cổ Cầm với ta. Ta đã nghe rất nhiều người đàn tấu, từ khi đó, ta bắt đầu thích Cổ Cầm. Ta cũng muốn tìm ra nguyên nhân tại sao mình thích nó, nhưng ta không làm được. Như là ta trời sinh đã có duyên với Cổ Cầm vậy”

Trong mắt Diệp Âm Trúc hiện lên vẻ kinh ngạc: “Ngươi nguyện ý nỗ lực bao nhiêu vì Cổ Cầm?”

Duệ Cầm không hề do dự nói: “Một nửa tâm lực”

“Chỉ có một nửa sao?” Vẻ kinh ngạc của Diệp Âm Trúc tăng lên.

Duệ Cầm gật đầu tự tin nói: “Ta tin rằng, dùng một nửa tâm lực học tập Cổ Cầm, ta nhất định sẽ làm được rất tốt. Ngài chính là mục tiêu của ta”

Trên Thế giới này, dám nói dùng một nửa tâm lực mà vượt qua Diệp Âm Trúc về mặt Cổ Cầm, thì Duệ Cầm Thái tử tuyệt đối là người đầu tiên, cũng tuyệt đối chỉ có một. Nhưng vẻ tự tin của hắn làm cho người ta cảm giác không phải hắn đang nói đùa.

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói: “Tốt lắm, chờ ta bàn bạc một vài chuyện với Tây Nhĩ Duy Áo Thúc thúc xông. Ta sẽ tiến hành kiểm tra đối với ngươi, nếu ngươi có thể thông qua cuộc kiểm tra, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ”

Diệp Âm Trúc có ba Hài tử mặc dù đều có rất nhiều am hiểu, nhưng không hề thích Âm luật. Cũng không có thiên phú kế thừa Cổ Cầm của hắn. Mà vị Duệ Cầm Thái tử trước mặt là con của Tây Nhĩ Duy Áo. Diệp Âm Trúc mặc dù không có thời gian, nhưng vẫn đáp ứng thu hắn làm đồ đệ. Hắn quyết định như vậy có hai mục đích. Một là hy vọng Cầm nghệ của mình có thể truyền thừa xuống. Còn lại chính là để cho Mễ Lan đế quốc ăn một viên thuốc định tâm hoàn. Đồ đệ của mình là Thái tử của Mễ Lan đế quốc, hợp tác tốt đẹp giữa Cầm Thành và Mễ Lan đế quốc sẽ xảy ra biến hóa được sao?”

Duệ Cầm gật đầu nói: “Tốt, ta nghĩ, ta nhất định sẽ qua được đợt kiểm tra của ngài”

Diệp Âm Trúc giơ tay lên, nhẹ nhàng sờ đầu hắn: “Ta cũng hy vọng như vậy”

Hương Loan nhìn Diệp Âm Trúc và Duệ Cầm nói chuyện với nhau, ánh mắt của nàng trở nên si mê, nên Hải Dương gọi nàng vài câu nàng cũng không có phản ứng gì.

Hương Loan tỷ, hồi hồn. Tỷ đang nghĩ gì vậy?” Hải Dương gọi Hương Loan mấy lần, nàng lúc này mới giật mình tỉnh lại.

“A? Ồ, không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ đến một việc. Đi, Hải Dương, Tô Lạp chúng ta sang bên kia nói chuyện. Lâu như vậy không thấy, các muội nhất định có rất nhiều chuyện có thể nói cho ta nghe”

Nam nhân có chuyện bàn bạc, Nữ nhân tự nhiên nên tránh ra một nơi.

Hương Loan lúc trước từ một Công chủ kiêu ngạo, đã hoàn toàn biến thành có lý trí.

Đưa mắt nhìn ba Nữ nhân mang Duệ Cầm đi sang một bên nói chuyện phiếm. Ánh mắt của Diệp Âm Trúc lúc này mới chuyển sang nhìn Tây Nhĩ Duy Áo Đại Đế, một lần nữa hành lễ với hắn.

Tây Nhĩ Duy Áo, Tây Đa Phu, Phất Cách Sâm cùng với Diệp Âm Trúc, bốn người chia nhau ngồi xuống.

Tây Nhĩ Duy Áo nói: “Âm Trúc, ngươi đã mất tích ba năm trời. Mấy tháng trước có được tin tức của ngươi, ngươi không biết ta cao hứng đến thế nào đâu. Bây giờ ngươi rốt cuộc đã trở lại, Cầm Thành không phải là Quần long vô thủ nữa”

Diệp Âm Trúc nói: “Xin lỗi đã để ngài lo lắng. Tây Nhĩ Duy Áo Thúc thúc, nếu ngài biết tại sao ta đến đây, vậy ta cũng sẽ nói thẳng. Ngày hiệu quả, ta quả thật đã đáp ứng với Mã Tây Mạc Đại Đế, để cho con trưởng của ta trở thành Đế Vương tương lai của Lam Địch Á Tư Đế quốc. Nhưng trong đó còn có mấy điều kiện”

Lập tức Diệp Âm Trúc nói ra một lần cuộc nói chuyện với Mã Tây Mạc hiệu quả, không hề giấu diếm gì cả.

Nghe xong Diệp Âm Trúc nói. Tây Nhĩ Duy Áo thở dài một tiếng, nói: “Mã Tây Mạc là một người thông minh. Nếu không phải bị ép đến lúc sinh tử tồn vong, hắn sẽ không lựa chọn như vậy. mặc dù chúng ta là ở thế đối địch. Nhưng ta không thể không thừa nhận, ở phương diện làm một Đế Vương, ta không bằng hắn”

Nói đến đây, vị Tây Nhĩ Duy Áo Đại Đế này không có chút gì chán nản, ngược lại lại mỉm cười nhìn Diệp Âm Trúc, nói: “Nhưng ta may mắn hơn hắn, bởi vì ta có sự trợ giúp của ngươi. Bây giờ lão già Mã Tây Mạc này đến cướp vận khí với ta”

Nghe hắn nói vậy, trên mặt bốn người ngồi đây đều xuất hiện vẻ tươi cười. Trong tâm Diệp Âm Trúc vốn có chút lo lắng đã biến mất. hắn tự nhiên nhìn thấy, Tây Nhĩ Duy Áo cũng không vì chuyện này mà đề phòng mình, điều này cũng là mục đích mà hắn muốn đạt đến khi đến đây. Không biết vì sao, hắn thấy rằng Tây Nhĩ Duy Áo trước mặt thoáng đạt hơn trước rất nhiều. Chẳng lẽ là do Mễ Lan đế quốc lúc này đã chiếm cứ vị trí tuyệt đối trên Đại lục sao?”

“Thúc thúc, ngài cũng biết. Mã Tây Mạc dù nói như thế nào cũng là Phụ thân của Tô Lạp. Lam Địch Á Tư cũng là nhà của Tô Lạp. Hơn nữa, bây giờ đối với ta mà nói, quan trọng nhất không phải là cục diện của Long Khi Nỗ Tư, mà là cuộc Thánh Chiến với Thâm Uyên vị diện. Trước khi Thánh Chiến xảy ra, mọi việc khác ta đều để lại phía sau. Vì đồng tâm hiệp lực chiến thắng kẻ địch chung của Long Khi Nỗ Tư, ta cũng chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp với Mã Tây Mạc Đại Đế”

Tây Nhĩ Duy Áo mỉm cười nói: “Ta hiểu nỗi khổ của ngươi. Thực ra, ngươi hẳn cũng nhìn thấy, ta là người không có dã tâm gì. Tương lai của Mễ Lan đế quốc như thế nào, ta bây giờ không thể quyết định. Tương lai của Mễ Lan đế quốc, đều ở trên người Duệ Cầm. Ta tin rằng, dưới sự lãnh đạo của hắn, bất kể là Đại lục tương lai xảy ra biến hóa như thế nào, Mễ Lan đế quốc đều vẫn đứng ở vị trí tốt nhất. Dù cho lãnh đạo Lam Địch Á Tư là con trai ngươi, ta cũng dám khẳng định như vậy”

Diệp Âm Trúc cả kinh, mặc dù hắn biết Tây Nhĩ Duy Áo rất coi trọng Duệ Cầm Thái tử. Nhưng cũng không nghĩ đến lại coi trọng đến trính độ này.

Tây Nhĩ Duy Áo nói: “Âm Trúc, ngươi có biết trước khi ngươi đến, Duệ Cầm nói gì với ta không? Ta mời Tây Đa Phu Nguyên soái đến đây vốn là muốn bàn bạc việc Lam Địch Á Tư vừa mới tuyên bố Diệp Tư Cầm con trai lớn của ngươi trở thành Thái tử Lam Địch Á Tư đế quốc. Duệ Cầm có một đề nghị với ta. Chúng ta đều là người một nhà, ta cũng không giấu ngươi, hắn nói…”

Mười phút sau, cả người Diệp Âm Trúc như cứng lại. Ánh mắt hắn không thể khống chế được mà nhìn về phía nam hài trong lòng Hương Loan, rung động trong lòng không thể dùng từ ngữ mà hình dung được.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top