Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế
Vì Kim Long Vương đang điên cuồng, Hoắc Hoa Đức thậm chí không thèm quan tâm rằng ba người đó là người của hắn, lúc này đã hướng Kim Long Vương mà ra đòn sát thủ, Hắc Long Vương cùng với Kim Long Vương vẫn thân như huynh đệ, đã đối kháng với Hoắc Hoa Đức rất nhiều năm. Hoắc Hoa Đức thừa dịp này đem các thế lực đối kháng hắn có tiếng nói lớn nhất trong Long tộc hủy diệt, xem như là một cái cơ hội tốt, cho nên lúc trước khi Hắc Long Vương bị Tịch diệt chi pháo bắn vào thì Hoắc Hoa Đức đã cười trộm trong lòng rồi, bây giờ hẵn cũng không vội vùng cùng Tử phân ra thắng bại, nương vào sự cường hãn của thần thánh cự long để ngăn trở Tử, người mà hắn cho rằng mạnh nhất Cầm Thành, hắn tin tưởng, chỉ cần không lâu là Long tộc có thể lấy được thắng lợi chính thức.
Điều duy nhất làm cho Hoắc Hoa Đức có chút nghi hoặc chính là, các vị Long tộc trước sau bị bắn trúng hai đợt ma đạo pháo không biết đã đi nơi nào, mặc dù rớt từ trên trời cao xuống sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ cho bọn họ, nhưng thân thể của Long tộc mạnh mẽ vô cùng, bọn chúng đều có vô số biện pháp để làm yếu bớt lực đánh sâu vào khi rơi xuống đất, quyết không có khả năng sẽ bị tử vong, nhưng từ lúc chiến đấu bắt đầu cho đến giờ, hắn chưa từng thấy một cự long bị bắn trúng chạy tới đây.
Thân ảnh màu đỏ phảng phất tựa như huyết quang do tử thần mang lại, lại một lần nữa lóe ra từ sau lưng Diệp Âm Trúc, hồng ảnh phóng ra, lại một đầu cự long kêu thảm rớt xuống, giữa màn khói đen nồng đậm, các long tộc ở xung quanh đều biết rằng chỉ sau một khắc tên tộc nhân này sẽ biến thành địch nhân, bất đắc dĩ chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất hoàn toàn hủy diệt các tộc nhân bị thương.
Giấu mình phía sau Diệp Âm Trúc, Tô Lạp trở thành cực mạnh hung khí ở bên người Diệp Âm Trúc, mỗi một lần sử dụng Thần Chi Thán Tức, Tô Lạp đều phải dùng thời gian để điều chỉnh trạng thái, đem khí tức do Thần Chi Thán Tức cắn trả hóa giải đi. Ở trên chiến trường chánh thức, kiểu cao nhất thích khách giống như nàng vốn chính là một kích không trúng, chạy xa ngàn dặm, một kích lấy mạng, đồng dạng cũng phải chạy nhanh ra khỏi chiến trường.
Thần Chi Thán Tức giống như Khô Mộc Long Ngâm cầm trong tay Diệp Âm Trúc, uy lực tuy cực lớn nhưng tiêu hao cũng thật lớn. Chẳng qua Tô Lạp hoàn toàn không cần làm giống như các thích khách khác, đánh một kích liền lập tức rời đi. Bằng tốc độ của nàng, cho dù cự long cũng không cách đuổi kịp, nhưng dù sao tiêu hao cũng là tiêu hao.
Lúc này, Tô Lạp căn bản không cần lo lắng Long tộc truy kích. Thần Chi Thán Tức mũi nhọn lóe lên một phát, nàng lại lập tức lui về sau lưng Diệp Âm Trúc, dựa vào thực lực cường hãn từ nam nhân của nàng, khoan khoan khoái khoái mà nghỉ ngơi hồi sức, tích súc đủ sức mạnh cho lần công kích tiếp theo.
Sức mạnh của Thần Chi Thán Tức thật là khủng bố, dưới mũi nhọn của chuôi cấm kỵ thần khí này, hơn mười đầu cự long đã ngã xuống. Ngoại trừ Kim Long Vương ở lúc bắt đầu, còn lại tất cả đều là hạ vị long tộc, với long lân của chúng nó, căn bản là không cách nào ngăn cản được sự sắc bén của Thần Chi Thán Tức. Cũng nhờ vào các cự long trở thành điên cuồng dưới sự nguyền rủa của Thần Chi Thán Tức, thành công giúp Diệp Âm Trúc đỡ được công kích của Long tộc, nếu không, đối mặt với hơn mười cái đan thể cấm chú công kích, cho dù là hắn cũng sẽ hôi phi yên diệt rồi.
“Âm Trúc, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?” Âm thanh của Tô Lạp có chút thở dốc truyền đến từ sau lưng, trước sau ám sát hơn mười đầu cự long, đấu khí của nàng đã tiêu hao hơn phân nửa. Mỗi một lần sử dụng Thần Chi Thán Tức cũng cần nhiều thời gian hơn.
Diệp Âm Trúc trầm giọng nói: “Mở ra vĩnh hằng thế thân khôi lỗi của nàng, theo sát ta, cố gắng lên, viện quân nhanh tới rồi.”
Tô Lạp đáp ứng một tiếng, thân ảnh màu đỏ đột nhiên trở nên hư ảo, dựa vào uy lực của hai đại thần khí cùng sự bảo vệ của Diệp Âm Trúc, sự an toàn của nàng đã không còn là vấn đề nữa.
Ngay lời của Diệp Âm Trúc vừa dứt, các tiếng nổ lại vang lên. Gần hai mươi luồng sáng tím trọng trọng bắn vào trận địa dày đặc của Long tộc. Thời gian phát xạ của toàn phương vị ma đạo pháo lại tới rồi. Mặc dù là đang ở trong Cầm Thành làm cho các ma đạo pháo không cách nào toàn bộ phát huy, nhưng hơn chục khẩu ma đạo pháo ít nhất cắt đứt mười tên đang chuẩn bị long ngữ ma pháp, cũng làm cho không ít hạ vị Long tộc bị thương, làm cho cục diện vốn đang bất lợi được hóa giải trong chốc lát.
Ầm--, thân thể thật lớn của Kim Long vương giống như núi vàng bị đẩy, ngọc trụ bị ngã nặng nề ngã xuống mặt đất. Lần này đây, hắn vĩnh viễn cũng không cách nào đứng lên được nữa.
Tánh mạng lực mạnh mẽ làm cho sự điên cuồng của hắn vẫn được duy trì cho tới giờ. Dưới sự công kích không ngừng của tứ đại Long Vương, hắn rốt cuộc mất đi tánh mạng. Mặc dù hắn chết đi, nhưng vào phút cuối, một cái cánh của Phong Long Vương vẫn bị hắn xé rách, bị vết thương không nhẹ.
Thanh âm tàn nhẫn của Hoắc Hoa Đức vang lên: “Trước hết giết chết Diệp Âm Trúc đi rồi hãy tính tiếp.” Diệp Âm Trúc nếu là lĩnh chủ của Cầm Thành, tự nhiên cũng là thủ lĩnh tinh thần của mọi người, cục diện trên chiến trường hắn thấy rất rõ ràng, gây sát thương lớn nhất cho Long tộc chính là do Diệp Âm Trúc và Tô Lạp liên thủ. Hơn nữa tốc độ của hai người nhanh vô cùng, đan thể cấm chú của các cự long phát ra rất khó tập trung bọn họ, cứ như vậy đi xuống, tổn thất của Long tộc sẽ lớn hơn nhiều.
Kể cả Phong Long Vương đang cố nén đau nhức, tứ đại Long Vương đồng thời hướng phía Diệp Âm Trúc đánh tới, bốn cái đan thể cấm chú tựa hồ trong nháy mắt đã được hoàn thành.
Thực lực của Long Vương cấp bậc dĩ nhiên không phải cự long bình thường có thể so sánh được. Tô Lạp và Diệp Âm Trúc mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng thân thể của hai người cuối cùng vẫn bị tập trung.
Một tiếng cười lạnh xuất hiện trên khóe miệng của Diệp Âm Trúc, tưởng đối phó với ta ư? Đối phó với tộc nhân của bọn ngươi trước đi ha.
Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm đột nhiên vang lên vài chuỗi thanh âm quỷ dị, một vòng sáng màu trắng sữa nhanh chóng lan ra xung quanh, lúc này, đang vây quanh mà công kích Diệp Âm Trúc với Tô Lạp đều là hạ vị Long tộc, lớn nhất cũng chỉ có tám cấp mà thôi.
Nếu so sánh với thực lực thứ thần cấp sau khi được tăng phúc của Diệp Âm Trúc, chúng nó có chênh lệch thật lớn, tiếng đàn tựa như vô số lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng vào linh hồn của bọ chúng. Lúc này đây, Diệp Âm Trúc không tiếc hao phí toàn bộ pháp lực, Khô Mộc Long Ngâm Cầm dưới tinh thần khống chế phiêu phù trước mặt hắn, hai tay tám ngón tựa như hư ảo mà lướt qua dây đàn.
Tiếng đàn tất sát quanh quẩn trong Bố Luân Nạp sơn mạch, vì để đảm bảo uy lực của cầm khúc, một cái quang hoàn màu trắng sữa từ trên người Diệp Âm Trúc phát ra, lan ra xung quanh, phạm vi khống chế chỉ trong vòng mấy trăm mét vuông xung quanh, bao phủ hơn chục con cự long.
Đặc tính của Cầm ma pháp là phạm vi càng lớn hiệu quả cũng theo đó mà giảm thấp, nhưng nhờ sử dụng vào thần âm quang hoàn khống chế tại một phạm vi nhất định, lại có thể đem uy lực phát huy tới trình độ lớn nhất.
“Long Tường Thao”, tối bá đạo Long Tường Thao trong Cầm Tông cửu đại danh khúc lại xuất hiện. Lúc này Diệp Âm Trúc đã có thực lực của thứ thần cấp, mà dùng để phóng thích ra khúc đàn này, cũng là cực mạnh siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm.
Mặc dù tinh thần lực của cự long bát cấp cũng vô cùng khổng lồ, nhưng ngay trong giây phút này, khi cầm khúc được triển khai, ngay trước lúc ma pháp của Tứ Đại Long Vương còn chưa kịp hoàn thành, mười con cự long đang vây bắt Diệp Âm Trúc thân thể đồng thời trở nên cứng ngắc.
Bởi vì chúng nó đột ngột dừng lại làm các cự long ở phía sau va vào người, nhất thời ngã xuống cả đám.
Diệp Âm Trúc mặc dù dùng thần âm quang hoàn đem uy lực của cầm khúc khống chế tại một phạm vị nhất định, nhưng lúc này hắn cũng không có hạn chế thanh âm lan truyền, tứ đại Long Vương tự nhiên cũng nghe được cầm khúc. Mặc dù không có gặp được chánh thức uy lực bao phủ, nhưng thần sắc trong mắt tất cả chúng nó đều biến sắc.
Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm, dùng lõi của Long Hồn Mộc tốt nhất làm thân, sừng của Thần Thánh Cự Long, răng cự long, cùng với gân của bảy Long Vương đời trước dung hợp mà tạo thành, hơn nữa dùng linh hồn của Thần Thánh Cự Long Nặc Khắc Hi làm cầm hồn, trời sanh ra đã có tính khắc chế mãnh liệt đối với Long tộc.
Hơn nữa kèm theo bản Bạo Long Chi Khúc này, không thể nghi ngờ đã trở thành khắc tinh của Long Tộc.
Lần trước, chính là bởi vì một khúc “Long Tường Thao” này mà Diệp Âm Trúc mới bị Ngân Long Tộc chú ý, lần này Hoắc Hoa Đức mới chánh thức được thể nghiệm thực lực của Cầm Đế.
Tứ Đại Long Vương thân thể đồng thời bị kiềm hãm, bọn họ hoảng sợ phát hiện, đan thể cấm chú của tự thân đang chuẩn bị cũng dĩ nhiên trong tiếng đàn mà bị cắt đứt, một cảm giác khó chịu tới cực điểm trong nháy mắt truyền đến, chúng nó cũng bất chấp tộc nhân, bay nhanh mà thối lui về sau.
Thanh âm rít gào của Hoắc Hoa Đức vang lên: “Lui lại, mau.”
Bất quá, hắn nhắc nhở cuối cùng vẫn còn chậm tí chút. Cầm Thành diện tích mặc dù rất lớn, nhưng hơn năm trăm đầu cự long tranh trước né sau phát động công kích chính là vẫn còn có chút chật chội, ngay lúc thanh âm của Hoắc Hoa Đức truyền đến, lui về sau cũng chỉ có Diệp Âm Trúc cùng Tô Lạp mà thôi.
Một tiếng nổ thật lớn chưa từng có trước đó vang lên, lần này bùng nổ, thậm chí có thể so sánh với tiếng nổ do Ma Đạo Pháo cùng phát ra, lực nổ mạnh kịch liệt đừng nói là cự long, cho dù Sơn Lĩnh cự nhân dang cách xa cả ngàn mét cũng đều bị liêu xiêu suýt té.
Trong sát na, long thể từng miếng bay loạn tứ tán. Thân thể khổng lồ của Long tộc một khi nổ mạnh, hiệu quả sinh ra cùng với diện tích bao trùm đều rất kinh khủng, lực nổ mạnh mãnh liệt, bao trùm đến cả vị trí của gần năm mươi đầu cự long.
Mười con cự long bị “Long Tường Thao” ảnh hưởng toàn bộ nổ mạnh, cách chúng gần nhất hai mươi con cự long bị bắn văng ra, bị tạc toàn thân máu me, cho dù không chết cũng đã bị thương nặng, cự long ở hơi xa một chút cũng dưới lực nổ mạnh thật lớn làm cho vết thương đầy cả người.
Điều vừa mới phát sinh trong nháy mắt, làm cả Long tộc khiếp sợ.
Diệp Âm Trúc ôm Tô Lạp mà bay cao cao tại không trung, ngay cả hắn cũng không nghĩ đến “Long Tường Thao” dùng trên người của chánh thức cự long lại sinh ra hiệu quả kinh khủng đến thế.
Lồng ngực có chút phập phồng, lần này sắc mặt của Diệp Âm Trúc cũng dần dần trở nên tái nhợt. Siêu thần khí Khô Mộc Long Ngâm Cầm đã một lần nữa về lại trong trái tim của hắn, trừ phi năng lượng của hắn có thể khôi phục , nếu không lần chiến đấu này đã không cách nào dùng lại được siêu thần khí này.
Mặc dù Thiểm Lôi không ngừng đem năng lượng tự thân cùng ma pháp nguyên tố ở ngoại giới ngưng tụ trên người Diệp Âm Trúc, nhưng thân mình của hắn dù sao cũng không có đạt tới tầng thứ của Thứ Thần cấp, quá độ tốn sức đã làm cho năng lượng của Diệp Âm Trúc hao hết sáu phần.
Nếu Cầm Thành thật sự chỉ có vài cường giả của của bọn Diệp Âm Trúc mà nói, trong tràng chiến tranh hôm nay, thắng lợi nhất định chính là vẫn còn sẽ thuộc về Long Tộc…
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!