Cầm Đế

Chương 654: Tô Lạp - Quy khứ (phần1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

Lôi Na và Na Già muốn làm chính là tận lực đơn giản hóa chú ngữ, do năng lực của hai người hoàn toàn giống nhau nên việc hình thành cấm chú tốc độ không thể nghi ngờ là cực kỳ nhanh. Hơn nữa, phạm vi bao trùm của cấm chú chỉ là một người – Mã Lệ Na, mà đặc biệt là chiêu dịch chuyển tức thời của nàng. Đạt được điều này, Khắc Lôi Na năng lực đã trở thành tử cấp sơ giai đại ma đạo sư. Ma pháp phối hợp xảo diệu ở chỗ tâm ý tương đồng, nhất là nàng và ma thú khế ước của chính mình phối hợp lại càng ăn ý.

Nhất thời bên trong trường đấu cuồng phong bùng phát, vô số sương tuyết nhảy múa đầy trời, dưới tác dụng của cơn lốc, thủy nguyên tố ngưng kết thành tuyết phiến giống như những lưỡi dao sắc bén, cơ hồ tràn ngập khắp các ngõ ngách của sàn đấu.

Đối mặt một màn này, Mã Lệ Na cũng không có gì kinh hoảng, chỉ là nét mỉm cười trên mặt tiêu mất thay vào đó là sắc thái tỉnh táo.

Dưới tử sắc ma pháp lực, thủy tinh cầu màu vàng trên ma pháp trượng trong tay nàng phát ra quang mang chói mắt, theo hoạt động nhẹ nhàng của cánh tay, ngay giữa không trung vẽ lên đồ án hình ngôi sao vàng sáu cánh. Ngôi sao sáu cánh màu vàng tựa như có tính mạng, nhẹ nhàng đi tới dưới chân Mã Lệ Na, nàng thân thể cũng nhẹ nhàng bay lên, kim quang mãnh liệt bao phủ thân thể nàng. Những cơn lốc băng tuyết từ từ thành hình nhưng không cách nào công phá được kim quang.

- Thần thuyết, yếu hữu quang (thần nói, tất nhiên phải có ánh sáng).

Chỉ năm chữ đơn giản nhưng lại khiến kim quang xung quanh cơ thể nàng đại phóng, một người, một cái hư ảnh màu vàng đột nhiên xuất hiện sau lưng Mã Lệ Na, hư ảnh đó mặc dù không rõ ràng, nhưng có thể thấy hai tay trước ngực một quang cầu màu vàng từ khi nào đã hình thành. Một vòng tròn hào quang thật lớn xuất hiện tại sau lưng hư ảnh, làm cho thân thể mềm mại của Mã Lệ Na càng phát ra khí chất thần thánh.

Khách qúy trên đài, ngoại trừ Tô Lạp, mọi người đều đứng cả lên, Mã Tây Mạc hoảng sợ nói:

- Cái này, cái này là cái gì?

Tô Lạp lạnh nhạt nói:

- Chính là Thần hàng thuật, quang minh hệ ma pháp phụ trợ cường đại nhất.

- Thần hàng thuật?

Mã Tây Mạc giật mình mở to hai mắt, quang minh hệ thần hàng thuật tựa như tinh thần hệ đại dự ngôn thuật giống nhau, chính là đặc thù ma pháp, cũng không phải mỗi người khi đạt cảnh giới đại ma đạo sư đều làm được. Chỉ có thể cùng với quang nguyên tố, chính mình trở thành một phần tử của nó mới có thể sử dụng:

- Như thế nào có thể?. Nàng ta chỉ là tử cấp tam giai ah.

Tô Lạp thanh âm vẫn lạnh băng như trước:

- Không có gì là không có khả năng, Mã Lệ Na bản thân chính là quang minh linh thể.

Cơn lốc băng tuyết lúc này đã cường đại đến cực hạn, ngoại trừ phạm vi được kim quang bao phủ bên trong, toàn bộ không gian trên sàn đấu đều bị song hệ cấm chú này bao phủ, ba vị đại ma đạo sư không ngừng tăng cường pháp lực tạo thành kết giới để ngăn chặn nguy hiểm.

Mã Lệ Na trên mặt toát ra một nụ cười nhàn nhạt:

- Thần nóit: Tịnh hoá.

Tất cả quang mang màu vàng nhất thời biến thành màu nhũ trắng, trong phút chốc phóng thích, chỉ là trong nháy mắt, nó cũng đã trấn áp toàn bộ cơn lốc băng tuyết trên sàn đấu.

Băng tuyết gặp phải quang mang nhũ trắng biến thành phong nguyên tố, ngay cả kết giới của ba vị đại ma đạo sư cũng biến mất. Quang minh cấm chú: Thần chi tịnh hoá, tịnh hóa tất cả ma pháp.

Dưới sự hỗ trợ của thần hàng thuật, đồng dạng cấm chú thần chi tịnh hoá cũng khiến cho cấm chú liên hợp của Khắc Lôi Na và Na Già hoàn toàn biến mất.

Bạch quang tiêu tán, Mã Lệ Na trở xuống mặt đất. Hư ảnh thật lớn sau lưng cũng biến mất.

Khắc Lôi Na đã biến lại bản thể của mình, không biết lúc nào đã khoác lên một bộ ma pháp bào thủy hệ màu lam, dưới sự hỗ trợ của Na Già mới không bị ngã sấp xuống sàn.

- Ta thua!

Khắc Lôi Na có chút thất thần nhìn Mã Lệ Na, mặc dù nàng đã dự đoán trước kết quả, nhưng như trước không nghĩ tới Mã Lệ Na cường đại như vậy. Ngay cả chính mình và ma thú kế ước cũng không làm gì được.

Mã Lệ Na mỉm cười, ôn hòa nói:

- Khắc Lôi Na muội muội, ngươi cùng với Na Già phối hợp có thể nói là hoàn mỹ. Ngay cả ta cũng không tìm ra chỗ hở. Nếu thực lực của người cường đại một chút, ta muốn chiến thắng ngươi cũng rất khó. Nếu ngươi muốn, ta có thể giới thiệu ngươi với Tây Lập Tư sư phụ, người nhất định rất muốn có một đệ tử như ngươi.

Khắc Lôi Na kinh hãi nhìn Mã Lệ Na:

- Tỷ tỷ, điều này thật chứ?

Nàng đương nhiên biết, Tây Lập Tư sư phụ mà Mã Lệ Na nhắc đến chính là một trong bảy vị tháp chủ Pháp Lam. Cũng chính là người đứng đầu Pháp Lam Thủy tháp. Trên đại lục chính là thuỷ hệ thánh ma đạo sư cường đại nhất.

Nghe Mã Lệ Na nói xong, Khắc Lôi Na thỏa mãn dưới sự hỗ trợ của Na Già tiến xuống dưới đài.

Diệp Âm Trúc đón Khắc Lôi Na đi tới. Nhìn thấy hắn, Khắc Lôi Na nhớ tới khi mình trên đài cùng Na Già gần như xích lõa, không nhịn được có chút ngượng ngùng, cúi đầu:

- Ta thua.

Diệp Âm Trúc vỗ vỗ bả vai nàng:

- Nếu ta và ngươi thực lực giống nhau, tuyệt đối không thể nào so sánh được với ngươi.

Khắc Lôi Na ngước đầu lên, ánh mắt nhu hòa nhìn hắn:

- Chúc ngươi thành…

Diệp Âm Trúc không nói gì thêm, trực tiếp tiến lên sàn đấu ma pháp.

Ánh mắt của mọi người đều trở nên chăm chú. Lúc này đây, ngay cả Tô Lạp cũng không ngoại lệ, mặc dù trong lòng nàng đã không còn hi vọng, nhưng lần này chứng kiến thí sinh số một thượng đài, nàng chính là cũng không nhịn được ánh mắt hoàn toàn hướng về sàn đấu.

Mã Tây Mạc thì thào nói:

- Đại dự ngôn thuật cường đại đối đầu Thần hàng thuật, đến tột cùng người nào mạnh hơn?

Lãng Cách đại ma đạo sư cao giọng nói:

- Ma pháp quyết đấu, trận đấu cuối cùng, bắt đầu…

- Chờ một chút.

Diệp Âm Trúc đột nhiên nói.

Lãng Cách nghĩ hắn cũng giống thí sinh số bốn và số năm, lạnh nhạt nói:

- Văn vũ so tài, hết thảy dựa vào năng lực, không nên nhiều lời.

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:

- Ta chỉ là không hy vọng đối mặt với một trận đấu không công bằng.

Lãng Cách sững sờ nói:

- Các thí sinh khác cũng tiến hành dưới sự khảo hạch của Mã Lệ Na tiểu thư, có gì không công bằng chứ?

Diệp Âm Trúc nói:

- Đúng vậy, bởi vì bọn họ đều dưới sự khảo hạch của Mã Lệ Na mới không công bằng. Trải qua hai tràng khảo thí vừa rồi, Mã Lệ Na tiểu thư pháp lực chắc chắn bị tiêu hao. Với năng lực của Mã Lệ Na tiểu thư, chỉ cần nửa canh giờ, có thể hồi phục hoàn toàn, ta có thể chờ nữa canh giờ.

Vừa nói xong, Diệp Âm Trúc khoanh chân ngồi trên mặt đất, không nói gì nữa.

Nghe xong Diệp Âm Trúc nói, toàn trường đều ngạc nhiên, không ai cho rằng Diệp Âm Trúc thật sự đòi công bằng, mà chính là muốn cho Mã Lệ Na chú ý, trong nhất thời dân chúng bên ngoài thầm mắng. Nhưng lúc này Diệp Âm Trúc đều không nghe thấy, chỉ là nhắm mắt dưỡng thần, ngồi trên đài đợi.

Lúc mới bắt đầu, Mã Lệ Na cũng tưởng Diệp Âm Trúc cùng hai thí sinh kia giống nhau, nhưng nhìn cảnh Diệp Âm Trúc khoanh hai chân nhắm mắt an toạ, nhất thời sắc mặt thay đổi. Bởi vì nàng nhận thấy, thí sinh số một cùng với không gian xung quanh hết thảy dung hợp làm một.

Chỉ có cao thủ thật sự mới có thể phát hiện ra biến hoá này, Mã Lệ Na trong lòng thầm giật mình, xem ra, chính mình đã có đối thủ thật sự ah. Hắn chỉ là người chưa tới ba mươi tuổi sao? Đây có phải là cảnh giới mà sư phụ nói – Thiên nhân hợp nhất? Cho dù là bảy vị tháp chủ Pháp Lam cũng không có một người nào đạt tới cảnh giới thần kỳ này.

Nghĩ tới đây, Mã Lệ Na nhanh chóng ngăn cản Lãng Cách đang định chất vấn Diệp Âm Trúc, cùng Diệp Âm Trúc ngồi đối diện, bắt đầu minh tưởng, khôi phục năng lượng của chính mình. Nàng không thể thua, vì danh dự của Pháp Lam.

Nhìn một màn này Tô Lạp có chút nhíu mày nói:

- Mã Lệ Na gặp đối thủ rồi.

- Phượng Hoàng, ngươi nói sao?

Tô Lạp nói:

- Nếu không phải gặp được đối thủ thật sự, nàng ta cũng không cần chuẩn bị cẩn thận như vậy. Ta có thể dám chắc, nàng cảm thấy sự uy hiếp của thí sinh số một. Ta và Mã Lệ Na ở chung không ít năm, mặc dù ta dưới sự bồi dưỡng của sư phụ không phải là ma pháp, nhưng ta đối với Mã Lệ Na lại phi thường quen thuộc.

Nghe câu nói này của Tô Lạp, Mã Tây Mạc cảm thấy kinh hãi không hiểu, có thể chống lại Quang minh thánh nữ đến từ Pháp Lam, người thanh niên ma pháp sư này tương lai rất tươi sáng ah. Hắn đã hạ quyết tâm, bất luận phải làm như thế nào, cũng giữ người trẻ tuổi này lại.

Nửa canh giờ thời gian cũng không dài, khi thời gian vừa hết, Diệp Âm Trúc và Mã Lệ Na cơ hồ đồng thời mở hai mắt.

Chậm rãi đứng lên, Mã Lệ Na trực tiếp xuất ra ma pháp trượng của mình:

- Pháp trượng này tên là Thần chi tài quyết.

Diệp Âm Trúc gật đầu, ý bảo mình đã biết.

Mã Lệ Na có chút kinh ngạc nhìn hắn:

- Ngươi không sử dụng ma pháp trượng sao?

Pháp trượng chính là linh hồn của ma pháp sư, cho dù tại Pháp Lam cũng không ngoại lệ.

Diệp Âm Trúc lắc đầu, pháp trượng của hắn chính là cổ cầm, lúc này hoàn toàn không nghĩ tới bại lộ thân phận của mình:

- Đến lúc cần, ta sẽ sử dụng.

Mã Lệ Na nhíu nhíu mày, dưới mắt nàng, thí sinh số một này thật ngông cuồng. Cho dù ngươi có mạnh thì ta dù sao cũng là người đến từ Pháp Lam.

Khuôn mặt đẹp đẽ nụ cười thu liễm, Mã Lệ Na trong tay quang mang chợt lóe, thu hồi Tài quyết pháp trượng. Dưới sự tôn nghiêm của Pháp Lam, nàng tuyệt đối không muốn chiếm tiện nghi với đối thủ.

Theo một tiếng hô bắt đầu của Lãng Cách, Mã Lệ Na hướng Diệp Âm Trúc nói:

- Cẩn thận.

Quang mang chợt lóe, giống như khi đối phó với thí sinh số ba, một đạo Quang minh hệ thanh cấp ma pháp trực tiếp bắn đến trước ngực Diệp Âm Trúc.

Đứng tại đó, Diệp Âm Trúc không có chút di động, mắt thấy thanh quang tiến tới trước mặt mình thì tiện tay vung lên, không có ma pháp trượng lóng lánh, nhưng lại trực tiếp xóa tan công kích của Mã Lệ Na, động tác rất đơn giản như một cái phất tay bình thường.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top