Cầm Đế

Chương 541: Sơn Lĩnh Cự Nhân Phiên Thiên Thúc Địa (Phần 2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

“Bẩm Nguyên soái, Bá tước đại nhân đã dẫn bảy trăm người ra khỏi thành.”

Nghe thông báo của thuộc hạ, An-thiết-lạc-đế nhíu mày căng thẳng. Diệp Âm Trúc kia có phải là gián điệp của Phật La không? Nếu quả thực như thế, chỉ cần hắn mở cửa thành hạ cầu thì Tư-phúc-nhĩ-đặc sẽ lọt vào tay đại quân Phật La trong vài khắc.

“Cứ yên tâm, Diệp lãnh chủ có ý đồ của mình. Nguyên soái hãy tin tưởng Diệp đại nhân như Bệ hạ đã tin tưởng Người vậy.”

Lời Kim Sắc vang bên tai An-thiết-lạc-đế, vị quản gia này như đọc được suy nghĩ lo âu của y.

An-thiết-lạc-đế vẫn chưa hết lo lắng:

“Kim Sắc đại ca, Bá tước đại nhân chỉ dẫn đi bảy trăm người, có cần ta cử thêm quân chi viện không?”

Kim Sắc lắc đầu:

“Không cần, chỉ bảy trăm người đó là đủ địch với thiên binh vạn mã, Nguyên soái cứ chờ xem!”

Đúng lúc họ đang nói chuyện, cầu treo cửa thành hạ xuống, Diệp Âm Trúc một mình một ngựa dẫn đầu bảy trăm bộ binh cùng xông lên.

Khố Tư Lặc phía xa thấy cầu treo cửa thành hạ xuống, vô cùng ngạc nhiên. Người Mễ Lan làm cái gì vậy? Bên ngoài thành là cả năm mươi vạn đại quân bao vây mà dám xông ra? Điên rồi chăng?

Không chờ có lệnh, quân tiên phong Phật La thấy cây cầu hạ xuống thì ào ào xông lên như nước vỡ bờ. Đúng lúc đó, một vầng tử quang kinh thiên xuất hiện...

Ánh sáng màu tím sẫm ngỡ như cắt bầu trời làm đôi, từ trên cao trùm xuống đội quân tiên phong của Phật La.

Tủ sắc quang mang khiến cho những chiến binh Phật La trông như một bầy ngạ quỷ, cùng một lúc chiếu qua hàng chục hàng chiến binh khiến họ hoà làm một thành những tinh thể màu tím. Màn ánh sáng tím rộng lớn quét qua, nháy mắt hàng trăm binh lính Phật La rã thành bột tan theo ánh sáng.

“Tam giác trận, xông lên!”

Diệp Âm Trúc bay lên cao. Dưới tác dụng của Tử trúc đấu khí, thân mình chàng tựa quả đạn pháo vọt tới lưng chừng trời, sau lưng xuất hiện đôi cánh khiến cho độ cao không bị hạ thấp.

Cùng thời gian tử sắc quang mang bùng nổ, khi Tử bước lên cầu treo thì thân mình ngỡ như theo gió lớn dần lên, trong khoảnh khắc biến thành một người khổng lồ cao tới hai mươi lăm mét. Ánh sáng tím bùng ra rồi thu vào người, tay cầm thanh kiếm lớn cũng màu sáng tím lấp lánh.

Chiến Thần!

Nhìn thấy diễn biến, ai ai cũng thốt lên hai từ đó. Thân mình Diệp Âm Trúc đã rất lớn, tử sắc quang mang dưới ánh nắng Mặt trời rực rỡ lại càng thêm đáng sợ. Vầng hào quang màu tím trải thảm trên mặt đất khiến cho đội quân tiên phong của Phật La phút chốc đờ đẫn, cặp cánh bay lượn đậu lại trên vai Diệp Âm Trúc.

Bảy trăm người chia thành hai cánh tấn công, năm trăm người theo sát Diệp Âm Trúc và Tử xông qua cầu, hai trăm ở lại bờ bên giữ cửa. Đội hình xếp thành hình chữ nhất, hai trăm người ở lại cùng lúc gầm lên, một vòng hào quang lập tức bao trùm lên tất thảy.

Sức mạnh truyền tới, Diệp Âm Trúc và những Đông Long cường giả ai nấy đều cảm nhận sức mạnh được thổi vào toàn thân. Đây là lần đầu tiên họ cảm nhận rõ hiệu quả từ Ma pháp hống của Lợi trảo Đức-lỗ-y. Diệp Âm Trúc thấy rõ, qua Ma pháp hống sức mạnh chiến đấu của mình đã nâng lên ít nhất hai mươi phần trăm.

“Giết!”

Tiếng hô lạnh lùng của Tử vang lên. Một tấm áo trắng, phía sau lưng là đôi cánh màu hồng đứng vững trên bờ vai rộng. Diệp Âm Trúc vốn là kẻ coi trời bằng vung, huống chi chỉ là năm mươi vạn quân địch.

Trong tay Diệp Âm Trúc, Phi Bộc Liên Châu cầm hiện dần lên, không khí bi thương đột ngột bao trùm cả chiến trường khiến cho quân Phật La phút chốc hoản loạn. Không chờ cho đối phương kịp hoàn hồn, Tử đã sải dài những bước chân đáng sợ, xông về phía người Phật La.

“Ầm!”

Lại một tiếng gầm dữ tợn, bên cạnh Tử một thân hình khác cứ lớn dần lên. Chỉ thời gian mấy hơi thở, thân hình người đó đã vượt xa Tử và cả Diệp Âm Trúc, cao đến năm mươi mét. Chính là Minh, sơn lĩnh cự nhân.

Thủ đoạn công kích của Minh khá đơn điệu. Xông khỏi thành, Diệp Âm Trúc đã giao cho gã một nhiệm vụ. Không cần phải công kích, chỉ cần dậm chân bước đi xéo nát mọi kẻ địch bên dưới là được.

Phía sau lưng Minh, Tử, năm trăm chiến sĩ tinh nhuệ dưới sự dẫn dắt của Lan, Mai nhị tông chủ giương đao xông vào trận địa kẻ thù.

Quân tiên phong trang bị tối hảo chăng? Đáng tiếc dù có phòng ngự mạnh đến thế nào thì đấu khí của binh lính Phật La cũng không thể bằng phía Diệp Âm Trúc. Đông Long chiến sĩ chỉ mang vũ khí và giáp nhẹ, nhưng chính vì vậy mà tốc độ nhanh ngoài sức tưởng tượng của đối thủ. Tuy không được trang bị hoàn hảo như Tử thần Long Lang kỳ binh nhưng hiệu quả chiến đấu của Đông Long chiến sĩ lại chẳng mấy thua kém. Với sự tập trung đấu khí mạnh mẽ, chỉ còn thấy một vùng ánh sáng màu vàng rực rỡ trùm lên, phía Phật La nháy mắt hàng chục chiến binh gục ngã. Mọi trang bị nặng nề phòng thủ đối với họ đều không có ý nghĩa gì.

Quân đoàn đấu khí cấp hoàng kim, đây là cảm giác đầu tiên của Khố Tư Lặc. Mắt thấy đội hình đối phương có hai người khổng lồ, tim Khố Tư Lặc đập lên thình thịch. Diệp Âm Trúc đứng trên vai người khổng lồ nom rất rõ, Khố Tư Lặc hiểu, chàng chính là linh hồn của đội ngũ này.

Không, tuyệt không thể đợi được nữa. Không rõ từ lúc nào mà Quân đoàn Phương Đông Mễ Lan có cánh quân này? Không hiểu rồi sẽ gây cho phía Phật La bao nhiêu tổn thương?

Nghĩ tới đây, Khố Tư Lặc hạ quyết tâm, lệnh cho Ma pháp sư xuất trận.

Lần tiến công này, cả năm mươi vạn đại quân Phật La dốc toàn lực, sự phối hợp của Ma pháp sư cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Hầu hết các Ma pháp sư của Phật La đã được điều động đến mặt trận, bao gồm ba trăm Huyết pháp sư, năm trăm Ma pháp sư các hệ, tổng cộng hơn tám trăm. Phật La không phải như Mễ Lan, là cái nội đào tạo Ma pháp sư cho cả lục địa. Tám trăm Ma pháp sư đối với Phật La và các vương quốc khác mà nói, là con số vô cùng lớn rồi.

Dưới mệnh lệnh của Khố Tư Lặc, quân đoàn Ma pháp sư Phật La cuối cùng đã thể hiện rõ đỉnh cao của họ. Trong nháy mắt nửa bầu trời nhuốm đủ mọi màu sắc xanh đỏ tím vàng, tiếng nguyền oán cất lên làm cho cả không gian như trĩu xuống.

Ầm!

Một cú đấm của Minh làm đổ liền hai ba lầu cung nỏ. Mắt nhìn những nguyên tố Ma pháp đối diện hợp lại thành Ma pháp vân, gã không ngớt mỉm cười mỉa mai. Không cần đợi lệnh của Diệp Âm Trúc, Sơn lĩnh sự nhân đấm mạnh hai chưởng xuống mặt đất.

Trong tiếng ầm vang kinh thiên địa, cánh tay hộ pháp dài đến hơn hai chục mét của Minh ngập sâu vào trong đất.

Lúc này, hoả lực công kích của Tử cũng bắt đầu. Không cần đến sự hỗ trợ của Diệp Âm Trúc và Ma pháp hống của Lợi trảo Đức-lỗ-y, sự tàn bạo của Tử tức khắc được thể hiện. Thanh kiếm lớn màu tím dài mười bảy mét không khác gì lưỡi hái thần chết, cộng thêm tốc độ nhanh kinh hoàng, dưới bước chân hắn không một đối thủ nào ngăn nổi. Chỉ thời gian mấy hơi thở, đã có tới ba trăm binh sĩ Phật La chết dưới mũi kiếm của Tử.

Không khí vờn bay, ánh sáng màu tím lạnh giá điên loạn.

Diệp Âm Trúc nhìn thấy rõ từng động tác của Tử. Với sức chiến đấu mạnh mẽ như thế, chàng không có gì phải lo nữa.

Ở khoảng cách xa, Ma pháp không thể tìm thấy được mục tiêu. Chỉ có công kích kiểu rải thảm mới hy vọng có tác dụng, khiến cho người Mễ Lan rơi vào thảm cảnh.

Số lượng Ma pháp sư của Phật La không ít, nhưng chất lượng thì thật đáng lắc đầu, may ra chỉ vài ba là có thể ngang tài với Diệp Âm Trúc mà thôi. Với lực lượng như thế, Ma pháp trận của Phật La thi triển cách nào đây?

Đối mặt với các Ma pháp sư đó là những chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Đông Long Bát Tông, thực lực ít nhất cũng tương đương với Lam cấp đấu khí. Với Ma pháp cấp trung bình hoặc thấp, cho dù có công kích trải thảm thì cũng khó lòng phá vỡ tuyến phòng ngự của đối phương.

Khi Diệp Âm Trúc đang mải suy tính vấn đề này thì Minh đã lẳng lặng hành động. Cùng với hai bàn tay ngập sâu vào trong đất, một tầng ánh sáng màu sữa tỏa ra, xen vào vầng Kim sắc hào quang vốn có trên người y, chiếu sâu vào trong lòng đất.

Đông đảo binh sĩ Phật La nhân cơ hội đó vây lấy Minh vào giữa, dùng binh khí đánh tới tấp vào người y. Đáng tiếc trước mặt họ là một Sơn lĩnh cự nhân, không nói đến các chiến binh, ngay cả Nguyên soái Phật La Khố Tư Lặc đến đây cũng không thể làm Minh bị thương tổn.

Ầm…

Mặt đất rung lên dữ dội như một trận động đất mạnh, khiến đoàn quân tiên phong Phật La bật lên rồi ngã chồng lên nhau. Đúng lúc này, đòn công kích đầu tiên của của quân đoàn Ma pháp Phật La hoàn thành. Năm trăm Ma pháp sư cùng hợp sức, chỉ ít cũng tạo ra một màn Ma pháp hoa lệ trùm kín Tư-phúc-nhĩ-đặc thành.

Đấu khí quang mang bùng lên từ cơ thể những Đông Long cường giả, nhanh nhẹn áp sát tới đồng đội, đoạn thụp xuống giảm bớt diện tích Ma pháp công kích, hình thành nên cả một vùng sáng màu vàng mông lung.

Mắt Diệp Âm Trúc toả thần quang, Phi Bộc Liên Châu cầm trên tay chao lượn phát ra thanh âm dâng trào như tiếng sóng. Ánh sáng tím nhạt từ thân thể chàng kéo dài trùm kín cả các thuộc hạ bên dưới. Diệp Âm Trúc hiểu rõ, bây giờ chưa phải lúc dùng hết khả năng Ma pháp đối chọi với kẻ thù.

Chính lúc này, một màn hành động thần kỳ bắt đầu. Minh gầm lên một tiếng dữ dội chưa từng có, tiếng gầm rung chuyển cả Tư-phúc-nhĩ-đặc thành phía sau lưng, nước đoạn sông chưa bị lấp dồn thành sóng vọt cao cả thước, mặt nhất chao đảo dữ dội.

Phải rồi, đất đã động, khiến cho cả răng người ta va nhau lập cập. Lầm gầm rú này Minh đã dùng hết sức bình sinh. Một luồng ánh sáng chói chang toả ra từ thân thể y, Minh rút hai cánh tay trong đất giơ lên cao, cả người cũng dướn theo. Đất trước mặt Minh sụp xuống thành hố lớn sâu hàng chục thước, rộng đến hàng ngàn thước vuông.

Đất được kéo ra dựng thành đống như một tấm khiên khổng lồ bảo vệ Minh, bầu trời tối sầm lại, hàng ngàn chiến binh Phật La đang công kích văng ra xa khi hai tay Minh rút lên.

Hàng chục vũ khí công thành lăn lông lốc như những quả hồ lô, kéo theo những thanh âm hỗn độn, những lầu xe không đổ cũng không còn tác dụng nữa.

Đây là sức mạnh nào vậy? Là sức mạnh của con người ư?

Khố Tư Lặc rợn người nhìn màn diễn trước mắt. Không, đây không thể là sức mạnh của con người, chỉ thánh thần mới tạo ra khung cảnh hủy thiên diệt địa như thế.

Năm trăm Ma pháp sư, cho dù hợp sức lại công kích ũng làm sao có thể vượt được bức bình phong đất mà Minh vừa dựng lên? Uy lực của Ma pháp Phật La tuy không tồi nhưng tản mát, không thể phá vỡ tấm khiên lớn che chắn trước người Minh.

Khuôn mặt của Minh méo đi dữ tợn, trên người toả ánh sáng trắng chói chang, hai cánh tay to lớn giương lên giữ tấm bình phong đất vẫn đang chuyển động rùng rùng. Động tác của Minh vẫn chưa dừng, y đẩy tấm khiên đất dạt ra, chậm rãi bước lên phía trước.

Mỗi bước chân của Minh mặt đất hằn sâu xuống cả mét, không khác gì tê giác bước chân trên ruộng lầy.

Mặt Diệp Âm Trúc thoáng thay đổi, vội hạ lệnh:

“Tử, mau tới giúp Minh. Những người khác theo ta!”

Mặt đất một lần nữa dậy lên, quân tiên phong của Phật La bị chia cắt làm đôi. Phần bị chặn lại bên ngoài, phần còn lại nằm gọn trong ranh giới tấm bình phong đất. Không chút do dự, Diệp Âm Trúc dẫn đội ngũ Đông Long cường giả vung đao lao về phía đối phương.

Tử bước vội lên trước. Tuy thấp hơn Minh chút ít, thực lực cũng thua, nhưng với bản lĩnh Cửu cấp của Tử thì áp lực đè lên Minh cũng nhờ đó giảm nhẹ đi mấy phần, hai cánh tay càng thêm vững vàng kiên định.

Cánh tay cầm Phi Bộc Liên Châu cầm của Diệp Âm Trúc dang ra vờn trên bầu trời, vừa chỉ huy các chiến sĩ Đông Long diệt địch, vừa phát ra âm thanh du dương rót vào tai những người bên dưới. Ánh sáng màu tím nhạt bao trùm cuộc chiến đấu trên mặt đất.

Sức mạnh tinh thần trỗi dậy mạnh mẽ, Diệp Âm Trúc lắc tay, một khúc “Cao sơn lưu thuỷ” lập tức lệnh cho Đông Long chiến binh lùi lại.

Đây là lần đầu tiên các chiến sĩ Đông Long chiến đấu theo nhạc chỉ huy. Hiệu quả của Ma pháp hống từ Lợi Trảo Đức-lỗ-y chưa tan, lại thêm khúc “Cao sơn lưu thuỷ” bổ sung. Cùng một lúc, các chiến sĩ Đông Long nhất loạt mạnh lên như hổ như voi, chỉ năm trăm người nhưng mức độ sát thương bằng cả năm nghìn năm vạn, khiến cả Diệp Âm Trúc cũng phải kinh ngạc.

Đông Long Bát tông, đã ẩn náu trong bóng tối cả ngàn năm, không ngừng tập luyện, nén dòng máu Đông Long sâu tận cùng con tim. Lúc này đây, Diệp Âm Trúc đã đem đến cho họ cơ hội để huyết thống trong mỗi người bùng lên. Đối với người Đông Long, bất cứ tộc người nào trên đại lục này đều có thể coi như kẻ thù, là hậu duệ của Đế quốc Tây Long đã huỷ diệt Đế quốc Đông Long thuở trước. Đối mặt với những người này họ không một chút biểu hiện vẻ thương hại, chỉ có giết, giết và giết!

Minh, Tử hai người hợp sức, mặt đất rộng hàng ngàn mét vuông bị cả hai cày xới tung lên. Khố Tư Lặc hiểu ngay cả hai đang định làm gì, hốt hoảng gào lớn:

“Nhanh! Quân tiên phong rút lui mau!”

Muộn rồi, tất cả đều đã muộn! Hai Thần thú cùng ra tay, cả một vùng rộng lớn đất bị đẩy dựng đứng lên thành núi, rồi đổ ụp xuống như Ma thần giáng hạ.

Đại địa hàng ngàn mét vuông bị xới nhào, sức mạnh siêu đẳng hệ Thổ của Minh phát huy tận cùng vào cuộc công kích. Mọi vũ khí công thành đều nát vụn, quân tiên phong Phật La không kịp rút về đều bị chôn vùi dưới đất. Phật La không một ai có sức mạnh như Minh, vô vàn sinh linh bị chôn vùi trước Tư-phúc-nhĩ- đặc thành.

Kết cục trước mắt chỉ có thể dùng “xác chết như rạ” để hình dung. Ngoài hơn một vạn chiến binh công thành bỏ mạng lúc trước, bốn vạn quân tiên phong bị bị cánh quân của Diệp Âm Trúc tiêu diệt, số còn lại thi nhau rút khỏi đại địa. Hai phần ba đội tiên phong Phật La đã chết thảm thương như vậy, hầu hết đều bởi bàn tay Minh và Tử.

“Rút!”

Diệp Âm Trúc hạ lệnh rút lui.

Từ khi ra khỏi thành đến lúc rút chỉ là hơn một khắc. Cầu treo thả xuống, hai trăm Lợi Trảo Đức-lỗ-y chặn ở cửa thành, không một chiến binh Phật La nào dám xuất động.

Minh khôi phục lại thân hình, trán đẫm mồ hôi. Diệp Âm Trúc nhìn rõ bốn chân tay của y run run, tuy là Thần cấp Thần thú thì đợt tấn công vừa rồi cũng tiêu hao rất nhiều sức lực.

Hai trăm đạo hào quang từ các Lợi Trảo Mãnh cầm tỏa ra bao trùm lên một vùng, trong đó có cả Minh, Tử. Vầng hào quang màu vàng nhạt như dải lụa mỏng trùm lên năm trăm người, khôi phục tinh lực, chữa lành vết thương cho họ. Trước sau ba lần, những ai xông ra thành đều được hưởng thụ vầng hào quang này.

Cảm giác khôi phục lại sức lực khiến ai cũng dễ chịu. Đây lại là một Ma pháp trời phú cho chiến sĩ Cầm thành. Ánh sáng Ma pháp rọi tới đâu, dễ chịu ngay tới đó.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top