Cầm Đế

Chương 277: Địa Tinh Thí Nghiệm Thất (phần 2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

Lô Tử nói:

-Ngoại trừ lão ấu bệnh tàn không tính, đại bộ phận mọi người đều ở tại thí nghiệm thất. Đối với địa tinh chúng ta mà nói, không có cái gì sinh ra niềm vui thú bằng nghiên cứu. Nghiên cứu cơ giới, là điều mà chúng ta thích nhất. Mặc dù chúng ta không cách nào biến chúng thành sự thật.

Diệp Âm Trúc tò mò nói:

-Vậy thí nghiệm thất của các ngươi ở chỗ nào đây? Có thể dung nạp hơn nửa bộ phận Địa Tinh cùng nhau nghiên cứu, nói vậy quy mô thí nghiệm thất của các ngươi không nhỏ sao.

-Đó là đương nhiên, các ngươi theo ta sẽ biết.

Lô Tử rõ ràng bước nhanh hơn, bốn người đi vào bộ lạc, dưới sự dẫn đường của hắn rất nhanh đi tới một địa tinh viện lạc. Lô Tử đẩy cửa mà vào.

-Hoan nghênh quang lâm, đây là nhà của ta.

Một khoảng sân trống trải, cũng không có cái gì đó dư thừa, không đợi Tử cùng Diệp Âm Trúc quan sát chung quanh, không biết Lô Tử ở địa phương nào , họ giật mình phát hiện, sân trung tâm cũng bắt đầu trầm xuống, cũng giống như thạch bích lúc trước đi xuống.

Dưới đất? Diệp Âm Trúc cùng Tử đồng thời nghĩ tới vị trí của Địa Tinh thí nghiệm thất.

Đúng vậy, Địa Tinh thí nghiệm thất nằm ở dưới mặt đất, đây cũng là chỗ bảo vệ tánh mạng cuối cùng của Địa Tinh. Sân rộng từ từ đi xuống chừng 100 thước mới ngừng lại. Khi Lô Tử một lần nữa mở cửa thì bọn họ đã tới một chỗ khác.

Không gian nơi này chỉ có ba thước chiều cao, cùng trên mặt đất so sánh thì áp lực nhiều hơn. Thấy trước mắt chính là một dũng đạo, từ các ngọn đèn chiếu sáng nhìn lại, hai bên dũng đạo đều có rất nhiều nhánh, tựa như một cái mê cung thật lớn.

-Theo sát ta, nếu không các ngươi sẽ bị lạc phương hướng, nếu làm phát động cơ quan thì không hay.

Lô Tử dặn dò một tiếng, lập tức mang theo ba người theo dũng đạo hướng bên trong đi đến.

Bên trong dũng đạo này âm thanh rất ồn ào. Âm thanh của các loại cơ giới quái dị phát ra khiến cho kẻ khác nghe rất không thoải mái, một bên đi tới, Lô Tử giới thiệu:

-Nơi này mỗi cái phân nhánh của dũng đạo dẫn tới một tòa Địa Tinh thí nghiệm thất. Thành quả cuối cùng của tất cả các thí nghiệm đều do trưởng lão đoàn của bộ lạc chúng ta kiểm tra. Kiểm tra thành công, sẽ đem cái thí nghiệm thành phẩm lưu lại văn hiến tư liệu. Để đến lúc chúng ra có năng lực kiến tạo thì đem ra.

Diệp Âm Trúc nói:

-Ta rất tò mò, các ngươi như thế nào có thể hoàn thành công trình Địa Tinh huyệt động lớn như thế này. Đừng nói công trình dưới lòng đất, cho dù là cái thành thị của Địa Tinh ở trên kia, tuyệt đối không phải ngày một ngày hai là có thể hoàn thành. Huống chi trong đó còn có cơ giới kiến thiết gia nhập.

Lô Tử nói:

-Kiến tạo đương nhiên rất khó khăn. Nhưng không làm khó được Địa Tinh thông minh chúng ta. Bộ lạc của chúng ta bây giờ có chừng khoảng 7000 người. Nếu chúng ta phán đoán không sai, tại khắp Long Khi Nỗ Tư đại lục, chúng ta hẳn là bộ lạc Địa Tinh lớn nhất còn tồn tại. Cho nên, Địa Tinh trí tuệ kết tinh của bọn ta cũng là nhiều nhất. Đúng rồi. ĐỊa Tinh chúng ta thân thể quả thật nhỏ yếu, bằng năng lực của chúng ta rất khó kiến tạo một động phủ như vậy. Nhưng lại không có một chủng tộc nào lại có được một lực lượng khoa kỹ hoàn mỹ như chủng tộc nhược tiểu của chúng ta. Bằng vào khoa kỹ, chúng ta đã hoàn thành kỳ tích này.

Nghe hắn nói Diệp Âm Trúc vẫn có chút mờ mịt, hắn vẫn không hiểu Địa Tinh làm thế nào đây, dù sao khoa kỹ này cũng quá mức kinh khủng.

Một bên An Nhã nói:

-Hoàn thành kiến tạo nơi này, bằng vào một loại cơ giới đặc thù tên là Địa Tinh Tê Liệt giả. Các ngươi có thể xem nó như một loại cơ giới ma thú. Thông qua ma tinh thạch nguyên liệu cùng hi hữu kim chúc chế tạo thành. Địa Tinh tê liệt giả mặc dù không thể trở thành chiến sĩ cường đại, nhưng có thể đền bù lực lượng nhỏ yếu của Địa Tinh.

Địa tinh tê liệt giả? Đây là một cái danh từ mới. Từ lúc mới nhìn thấy Địa Tinh đã gây cho Diệp Âm Trúc cùng Tử nhều kinh ngạc.

Lô Tử không có dẫn bọn hắn tiến vào một cái phân dũng đạo nào, mà vẫn đi về phía trước, đi được ước chừng 300 thước, trước mặt bọn họ xuất hiện một tòa đại môn. Thiết chất địa đại môn (Cửa bằng sắt). Lô Tử tại trên cửa ấn vài cái, rất nhanh bàn động cái gì đó, trong chốc lát công phu,dễ nghe tiếng cơ giới, đai môn trước mắt chậm rãi hướng hai bên mở ra.

-Mời vào.

Đây là một không gian trống trải chừng 500 thước, bên trong phòng hai bên đều là các giá sách thật lớn, ở chính giữa có một cái bàn rất rộng rãi, một lão Địa Tinh đang ngồi ở đó nhìn cái gì. Tựa hồ cũng không biết Lô Tử bọn họ đến.

-Cổ Lỗ trưởng lão, có khách đến.

Lô Tử cung kính nói.

Lão Địa Tinh nhìn qua râu tóc bạc trắng, nhưng nhìn từ bề ngoài, cùng Lô Tử cũng không có sự khác biệt quá lớn, một đôi kính xuất hiện tại chỗ cái lỗ tai cùng cái mũi, loại kính này Diệp Âm Trúc biết, tại trong giới quý tộc của Mễ Lan đế quốc, rất nhiều người cũng dùng bảo thạch chế tạo thành mắt kính, để tránh cho ánh nắng chiếu vào mắt. Nhưng kính cũng bọn hắn đa số đều có màu sắc của bảo thạch, mà vị Địa Tinh trưởng lão trước mắt hình như đang đeo kính có tròng là tinh phiến trong suốt.

Cổ Lỗ đặt quyển sách trong tay xuống, cẫn thận lấy cặp mắt kiếng ra hướng trước mặt ba người nhìn lại.

-Nguyên lai là An Nhã tiểu thư đại giá quang lâm. Còn mang đến cho chúng ta hai vị nhân loại bằng hữu sao? Mời ngồi.

Vừa nói, hắn vừa đặt quyển sách xuống bàn, từ mặt sau của cái bàn đi ra. Nhìn bộ dáng, hắn vóc người so với Lô Tử còn muốn nhỏ hơn vài phần, nhưng cho tới bây giờ sau khi chứng kiến hết thảy, Diệp Âm Trúc cùng Tử cũng không có chút nào dám khinh thị Địa Tinh nhỏ bé trước mặt

Diệp Âm Trúc cùng Tử cũng không có ngồi xuống, bởi vì cái ghế của Địa Tinh thật sự quá nhỏ. Vạn nhất phá hư thì thật bất hảo. An Nhã mỉm cười nói:

-Ngài hảo, tôn kính Cỗ Lỗ trưởng lão. Mạo muội quấy rầy thỉnh ngài tha thứ.

Cổ Lỗ lắc đầu, có chút khó khăn nhìn An Nhã nói:

-An Nhã tiểu thư không cần khách khí. Không biết lần trước chúng ta đề nghị ngươi nghĩ như thế nào?

An Nhã nói:

-Đúng là bởi vì lời đề nghị lần trước của ngài, ta lần này mới dẫn theo hai vị bằng hữu lại đây. Dù sao, phiến Bố Luân Nạp sơn mạch này cũng không phải thuộc về ta. Ta giới thiệu cho ngài một chút, vị này là Cầm thành - cũng là của Bố Luân Nạp sơn mạch lĩnh chủ, Mễ Lan đế quốc tử tước Diệp Âm Trúc.

Ánh mắt của Cổ Lỗ trưởng lão rơi vào trên người của Diệp Âm Trúc.

-Ngươi hảo, tôn kính Cầm thành lĩnh chủ đại nhân.

Không biết tại sao, Diệp Âm Trúc từ trong âm thanh của hắn nghe được vài phần lo lắng, trong lòng vừa động, đã hiểu được một chút, ôn hòa cười đáp:

-Ngài hảo, Cổ Lỗ trưởng lão. Có thể đi tới Địa Tinh thế giới thật là cao hứng. Mặc dù ta còn không biết theo lời An Nhã hợp tác là cái gì, nhưng ta có thể hướng ngài cam đoan một chút, cho dù chúng ta không có hợp tác thành công, ta cũng không phá hư cuộc sống yên lặng của Địa Tinh bộ lạc các người.

Địa Tinh tựa hồ một loại sinh vật nhát gan, vị Cỗ Lỗ trưởng lão lo lắng hẳn là không biết Cầm thành lĩnh chủ có hay không mang đến cho bọn họ tai họa, cho nên Diệp Âm Trúc vừa rồi lên tiếng trước nói chính mình sẽ không gây nguy hại đến địa tinh nơi này.

Cỗ Lỗ trưởng lão trong mắt nổ lên hai luồng tinh quang

-Khó trách An Nhã tiểu thư lựa chọn. Tôn kính Cầm thành lãnh chủ, sự thẳng thắn và khoan dung của ngài làm ta cảm thấy rất vui mừng.

Nghe câu “An Nhã tiểu thư lựa chọn”, An Nhã không khỏi nhịn được đỏ mặt, Diệp Âm Trúc phản ứng tương đối trì độn, cũng không có phản ứng gì

-Cổ Lỗ trưởng lão, không biết ngài định hợp tác với An Nhã tỷ tỷ như thế nào đây?

Cổ Lỗ hướng Lô Tử ở một bên phất tay, Lô Tử lập tức cung kính đáp ứng một tiếng lui ra ngoài, Đại môn trước mặt cũng đã từ từ đóng lại trong tiếng cơ giới kêu lên.

Cổ Lỗ một lần nữa đi trở về cái bàn của mình, nói:

-Khi An Nhã tiểu thư dùng tánh mạng chi thụ ở Cầm thành, chúng ra cũng cảm nhận được khổng lồ sinh mạng khí tức. Chúng ta Địa Tinh coi như là một chủng tộc từ viễn cổ truyền xuống, nhưng trong bao nhiêu năm lịch sử của ĐỊa Tinh, chỉ có hai chủng tộc là bằng hữu của chúng ta. Một thích rượu ngon do chúng ta tạo ra Ải Nhân, chủng tộc còn lại yêu hòa bình, sẽ không khinh dễ chúng ta- Tinh Linh tộc. Cảm nhận được khí tức của bằng hữu, ta liền lập tức phái người liên lạc với An Nhã tiểu thư. Khi ta biết nàng đang trợ giúp lĩnh chủ đại nhân kiến thiết Cầm thành cùng Bố Luân nạp sơn mạch, nói thật ra, ta thật sự thở phào nhẹ nhõm. Bằng hữu Tinh Linh tộc tuyệt đối sẽ không gây hại cho chúng ta. Ta càng thêm tin tưởng vào ánh mắt của An Nhã tiểu thư. Nếu nàng lựa chọn trợ giúp lĩnh chủ đại nhân, vậy lĩnh chủ đại nhân nhất định là một người lương thiện.

Diệp Âm Trúc nói:

-Trưởng lão không cần khách khí, ngừơi là trưởng bối, trức tiếp gọi tên ta là được.

Cổ Lỗ nói:

-Mặc dù chúng ta chỗ này sinh tồn đã nhiều năm, nhưng dầu sao cũng là một phần tử trong lãnh địa của ngươi, đối với lĩnh chủ đại nhân, chúng ta phải tôn kính. Nhìn bộ dáng, An Nhã tiểu thư còn chưa có đem lời đề nghị hợp tác của ta nói cho lĩnh chủ đại nhân biết sao.

Một bên An Nhã gật đầu nói:

-Không có sự đồng ý của trưởng lão, ta tự nhiên không thể nói ra bí mật của Địa tinh nhất tộc được.

Nghe đến đây, trên nét mặt già nua của Cỗ Lỗ trưởng lão xuất hiện nụ cười càng thêm ôn hòa

-Đa tạ An Nhã tiểu thư. Là như thế này, lĩnh chủ đại nhân, nguyện vọng lớn nhất của Địa Tinh nhất tộc chúng ta chính là có thể thấy những thành quả nghiên cứu của chính mình biến thành sự thật. Trải qua nhiều năm như vậy nghiên cứu, chúng ta đã tích lũy rất nhiều khoa kỹ tài phú. An Nhã tiểu thư nếu muốn kiến thiết Cầm thành cùng Bố Luân Nạp sơn mạch, chúng ta nguyện ý cung cấp kỹ thuật cùng với sự trợ giúp. Đồng thời chúng ta cũng có thể hy vọng đạt được cam đoan của ngài, thủy chung để cho ngọn núi này làm nhà của Địa Tinh chúng ta. Không biết ý của lĩnh chủ đại nhân như thế nào?

Khoa kỹ của Địa tinh so sánh với quyền ở lại một ngọn núi, cho dù là kẻ ngu cũng biết cái nào trân quý hơn. Diệp Âm Trúc không phải kẻ ngu, hắn tại cảm thán, cảm thán chính mình quá may mắn. Mau mắn biết được An Nhã, bởi vì nguyên nhân có An Nhã, mới có được sự tín nhiệm của Địa Tinh. Nếu không cho dù chính mình tại Cầm thành sống hơn mười năm, cũng vị tất có thể biết được sự tồn tại của ĐỊa Tinh a!

Diệp Âm Trúc chân thành nói:

-Đề nghị của ngài ta đương nhiên đồng ý. Các ngươi mới là cư dân của nơi này, bất luận bộ lạc các người có hay không trợ giúp chúng ta kiến thiết Cầm thành, chúng ta cũng không quấy rầy cuộc sống của Địa Tinh các người.

Cổ Lỗ trưởng lão nói:

-Lĩnh chủ đại nhân trước tiên không nên vội vã đáp ứng, ta muốn trước tiên nói rõ ràng. Địa Tinh chúng ta chỉ là cung cấp kỹ thuật, không bao gồm nhân lực và vật lực. Mọi thứ đều do lĩnh chủ đại nhân chuẩn bị. Bây giờ ta đã nói xong, chúng ta có thể hợp tác hay không.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top