Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế
Ọc…
Diệp Âm Trúc lại phun ra một ngụm máu tươi, nằm ở trên tấm lưng rộng rãi của Tử, hắn chỉ cảm thấy kinh mạch toàn thân dục liệt. song chưởng vẫn đang run rẩy kịch liệt như trước, cảm giác đau nhức mãnh liệt làm toàn thân hắn run rẩy.
Ngay khi lam tinh linh thiếu nữ thốt ra câu hỏi. Hắn đã biết không ổn rồi. Trong thời gian ngắn nhất. Hắn làm ra phán đoán chuẩn xác nhất, phá tường mà chạy hiển nhiên là lựa chọn trực tiếp nhất, nhưng hắn cũng không ngờ Cổ Đế sẽ đến nhanh như vậy, thực lực lại cường đại đến như vậy.
Đối mặt năng lượng cường hãn từ đấu khí tử cấp cửu giai do Cổ Đế phát ra, Hoàng Trúc lục giai như hắn ngay cả năng lượng phản kháng cũng không có, lập tức bị hút ngược lại, khi đó cho dù hắn muốn triệu hoán Tử cũng đã không còn kịp rồi. Tại thời khắc mấu chốt, kinh nghiệm thật chiến phong phú mấy ngày nay đã cứu lấy tính mạng của hắn, trong lúc đang bị đấu khí hút tới, Diệp Âm Trúc trong nháy mắt không chống cự nữa, hắn tập trung toàn bộ đấu khí của mình, dưới sự chỉ dẫn của tinh thần lực vấn chuyển vào trong song chưởng.
Lần trước, khi đối mặt với chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư. Cuối cùng dựa vào năng lượng của hai Kim Giáp cấm trùng hắn mới có thể hoàn thành thất thanh đạn đấu. Thiểm và Lôi, không thể nghi ngờ còn lâu mới có thể phát triển. Thậm chí ngay cả thất cấp ma thú cũng không phải, nhưng là Kim Giáp cấm trùng. Năng lực thiên phú của chúng vẫn tồn tại, mặc dù không cách nào phóng nguyên tố đạn gần bằng một nửa cấm chú ba lần liên tiếp như Kim Giáp cấm trùng chính thức, nhưng chúng nó vẫn có khả năng xuất một kích. Lúc đầu, dưới một kích này. ngay cả hai vị Hoàng Kim Bỉ Mông cũng chịu thiệt thòi không ít.
Sau khi phóng thích ở băng quyển. Thiểm, Lôi đã ngủ say. Nhưng chúng nó tỉnh lại cũng rất nhanh, trải qua vài ngày hợp tấu bồi nguyên tĩnh tâm khúc ngoại trừ những người bên cạnh Diệp Âm Trúc ra, chúng nó cũng thu được rất nhiều lợi ích. Một lần nữa ngưng tụ đủ năng lượng để tỉnh lại, hơn nữa còn có phát triển nhất định, đó là hai đầu thập cấp ma thú a! Cho dù còn nhỏ, chúng nó vẫn có khí tức thập cấp ma thú của chính mình, ngay cả Tử cũng không biết tại sao Thiểm, Lôi lại thích phóng ra hai loại lực lượng kim ngân bất đồng. Nhưng Diệp Âm Trúc từng tiến vào tinh thần thế giới của chúng nó lại mơ hồ cảm giác được. Hai cổ năng lượng bất đồng này một khi phối hợp với nhau. Uy lực sẽ tăng lên rất nhiều, chỉ có điều là thực lực của chúng nó còn lâu mới đủ.
Tình huống giống vậy đã được chứng thực khi gặp chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư, cho nên khi đối mặt với tuyệt thế cường giả như Cổ Đế, thú nhân đệ nhất cao thủ, Diệp Âm Trúc trong nháy mắt có thể thích phát ra lực công kích cực mạnh kỳ thật không phải là đấu khí của hắn, cũng không có khả năng là cầm mà pháp. Mà là năng lượng của Thiểm và Lôi.
Nguyên tố đạn do Thiểm và Lôi phát ra kỳ thật không đạt đến up lực của nửa cấm chú. Chúng nó vẫn còn quá nhỏ. Nhưng trong sát na kim, ngân lưỡng sắc dung hợp với nhau, Diệp Âm Trúc có thể cảm giác được, năng lượng của hai viên nguyên tố đạn có thể so sánh với cấm chú, chẳng những Cổ Đế không ngờ hắn có thể đột nhiên phát ra năng lượng cường đại như thế, kỳ thật ngay cả bản thân hắn cũng không có nghĩ tới.
Cổ Đế đột nhiên xuất hiện, đối mặt Diệp Âm Trúc, hắn căn bản là sẽ không đặt tiểu tặc đột nhiên xuất hiện này ở trong mắt. Hắn làm sao có thể ngờ được, Diệp Âm Trúc vừa ra tay là một công kích đạt đến mức cấm chú chứ, cho dù tại thời khắc cuối cùng hắn phản ứng kịp, thích phóng ra năng lượng của Lôi Thần Chi Chùy nhưng cũng chỉ phát ra được một phần nhỏ năng lượng mà thôi, so với Diệp Âm Trúc toàn lực ứng phó thì tình hình hoàn toàn trái ngược.
Đó chính là va chạm cấp cấm chú. Cổ Đế vì tránh cho Lôi Thần Chi Chùy yếu tắc bị hư hại quá lớn dưới vạ chạm cấp cấm chủ của hai ngươi. Bất đắc dĩ chỉ có thể dùng Lôi Thần Chi Chùy chuyển năng lượng hai người phát ra dời về phía không trung, trong nháy mắt va chạm đó. Diệp Âm Trúc lợi dụng lực phản chấn cường đại bay ra ngoài như đạn pháo. Thậm chí so với tốc độ của lực trùng kích còn nhanh hơn, Cổ Đế mặc dù dựa vào thực lực cường đại nên không bị thương, nhưng động đất kịch liệt cũng làm cho tử cấp cửu giai cường giả như hắn không thể di động trong một thời gian ngắn. Giúp Diệp Âm Trúc có thời gian đào tẩu.
Ngay khi mà cấm chú va chạm vừa xuất hiện, hoặc là nói lúc Diệp Âm Trúc vừa gặp phải Cổ Đế, Tử bên ngoài đã sớm phát hiện ra. Trước hết phóng năng lượng của bản thân ra, nhìn thấy Diệp Âm Trúc bay ra. Tử lập tức tiến lên. Dùng hết sức hóa giải trùng thế của Diệp Âm Trúc, hai người không dừng lại chút nào. Tử mang Diệp Âm Trúc trên lưng, dùng tốc độ nhanh nhất chạy về một hướng bên trong yếu tắc.
Lôi Thần Chi Chùy dù sao cũng là Lôi Thần Chi Chùy, kinh mạch của Diệp Âm Trúc dù trải qua Tử tinh bỉ mông cải tạo cũng không cách nào chịu nổi, cũng may là hắn đã được Tử tinh huyết mạch cải tạo nên trong lúc va chạm kinh mạch không bị bạo liệt mà chết, dù nói như thế nào thì hắn cũng chỉ có thực lực lam cấp, không cách nào dựa vào thực lực của chính mình để phát ra cấm chú. Càng không cần phải nói là chống cự cấm chú, phun ra mấy ngụm máu tươi. Hắn đã bị thương nặng.
Âm Trúc. Ngươi không sao chứ?
Cảm giác được Diệp Âm Trúc đang phun máu tươi trên vai mình. Tử không nhịn được trong lòng một trận lo lắng. Bằng vào linh hồn liên lạc của hai người, hắn tự nhiên có thể phát hiện tinh thần lạc ấn của Diệp Âm Trúc chịu lực trùng kích rất mãnh liệt.
Diệp Âm Trúc thâm hấp khẩu khí, miễn cưỡng đè nén khí huyết đang nhộn nhạo
Tử, Cổ Đế rất mạnh. So với chúng ta tưởng tượng còn mạnh hơn, cho dù hắn không có Lôi Thần Chi Chùy. Chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn, nếu có Lôi Thần Chi Chùy. Thực lực của hắn so với ngân long vương ta từng gặp còn mạnh hơn, khó trách chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư cũng sợ hãi Lôi Thần Chi Chùy. Trong những người ta từng gặp qua. Xem ra chỉ có thần thánh cự long Nặc Khắc Hi trong trạng thái đỉnh phong mới có thể thắng hắn, tử cấp cửu giai phối hợp với siêu thần khí, tổ hợp như vậy quả thật là khó có thể ngăn cản.
Khí tức của Tử có vẻ có chút trầm muộn:
Âm Trúc, ngươi có thề xác định Lôi Thần Chi Chùy chính là siêu thần khí sao?
Diệp Âm Trúc gật đầu, nói:
Cơ bản có thể xác định. Bởi vì khi thả ra năng lượng của Thiểm và Lôi va chạm với hắn thì Lôi Thần Chi Chùy sinh ra ba động ngay cả Khô Mộc Long Ngâm trong cơ thể ta cũng sinh ra cộng minh nhất định. Mặc dù nếu xét về uy lực, có thể Lôi Thần Chi Chùy không đủ để so sánh với Khô Mộc Long Ngâm cầm phong ấn linh hồn thần thánh cự long của ta. Nhưng ta tuyệt đối có thể dám chắc. Lôi Thần Chi Chùy là một kiện sơ cấp siêu thần khí. May là Cổ Đế không thể phát ra uy lực chính thức của nó, nếu không thì ngươi không còn gặp được ta rồi.
Cước bộ của Tử rất nhanh, một chút cũng không dừng lại. Trước lực trùng kích kinh khủng kia mặc dù hắn phản ứng rất sớm. lại có phòng ngự lực cường đại của Tử tinh bỉ mông nhưng thân thể bây giờ cũng có chút đau đớn, hắn biết Diệp Âm Trúc nói đúng. Cổ Đế còn mạnh hơn so với bọn hắn tưởng tượng. Mà đây cũng là đối thủ mà sau này mình phải đối mặt, khó trách Lôi thần bộ lạc thủy chung vẫn là đệ nhất bộ lạc của thú nhân, tại cực bắc hoang nguyên có uy nghiêm tuyệt đối, ngay cả đệ nhất cường quốc của nhân loại Mễ Lan đế quốc cũng không thể tiến thêm một bước về phía Lôi thành.
Lúc này đã hoàn toàn chìm vào đêm tối. Quang mang huyễn lệ màu tử bạch trên không trung đang dần tản đi. Tất cả những người trong yếu tắc đang ngủ say cũng đã bị tiếng oanh kia bừng tỉnh, thanh âm hỗn tạp từ bốn phương tám hướng truyển đến.
Tử lại một lần nữa thúc đẩy cước bộ nhanh hơn, hắn biết phải về được thạch ốc trước khi thủ hạ của Cổ Đế kịp phản ứng, nếu không một khi bị thú nhân binh sĩ cầm chân, bọn họ chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Đúng lúc này thì, sắc mặt của Tử đột nhiên biến đổi. Cước bộ đang gia tốc đi tới cũng ngừng lại, ánh mắt màu tím cơ hồ ngưng tụ tại ngã tư đường tối tăm phía trước. Bị sự biến hóa khí tức của hắn ảnh hưởng. Diệp Âm Trúc cũng không nhịn được ngước đầu lên nhìn về hướng kia.
Một thanh âm âm trắc từ bóng tối phía trước truyền đến.
Thì ra hai vị khách quý ở chỗ này. Xem hình dáng của hai vị. xem ra tiếng động thật lớn lúc trước là do hai vị tạo ra. Đúng là đi nát thiết hài tìm không thấy, không chút công phu lại đến tìm. Ta đang lo tìm không được các ngươi đây, không ngờ các ngươi lại tự mình đưa đến trước cửa.
Một đạo thân ảnh chậm rãi từ trong bóng tối đi ra. Bề ngoài cao ráo quý phái nhưng lại mang theo vài phần khí tức âm tà.
Ánh mắt Tử và Diệp Âm Trúc đồng thời ngưng lại. Bởi vì bọn họ cảm giác được nguy hiểm cực độ từ bốn phía.
Thân ảnh màu vàng thật lớn chợt xuất hiện bên cạnh hố sâu, Tang Thác Tư vừa nghe thấy thanh âm oanh minh kiệt liệt thì lập tức biết là không ổn. Nhìn thấy quang mang huyễn lệ màu tử bạch trên bầu trời. Hắn lập tức chạy về phía phủ đệ của tù trưởng, các thú nhân khác sau khi bừng tỉnh vẫn còn mờ mọt không biết xảy ra chuyện gì, nhưng hắn thì sao lại không biết kia chứ.
Tử, nhất định là Tử và Cổ Đế động thủ rồi. Nếu không thì sao lại xuất hiện đại địa động tĩnh như vậy, lúc này nội tâm Tang Thác Tư tràn ngập sự lo lắng và hối hận, tại sao mình lại không ngăn cản Tử. Nếu, nếu hắn bị Cổ Đế tiêu diệt, mình sẽ liều mạng với tên Cổ Đế hỗn đản đó. Đệ đệ a! Chúng ta vừa mới gặp mặt, ngươi nhất định phải kiên trì a!
Tang Thác Tư chạy đi bên trong Lôi Thần Chi Chùy yếu tắc tự nhiên không cần phải cố kỵ thứ gì, khi hắn chạy đến bên bờ hố sâu, vừa lúc thấy Cổ Đế đang đứng ở đó phẫn nộ rít gào.
Đôi mắt màu vàng nhanh chóng quan sát xung quanh. Ngoại trừ bốn bạc bỉ mông tộc nhân của mình ra, không có phát hiện dấu vết của bất kỳ ai. Lo lắng trong lòng lúc này mới giảm đi vài phần, phóng người lên, hiện ra bản thể nhảy vào trong hố sâu.
Tù trưởng đại nhân, xảy ra chuyện gì?
Thanh âm trầm thấp của Tang Thác Tư giúp Cổ Đế từ trong rít gào bình tĩnh lại. Trong lúc vị thống trị giả tối cao của Lôi thần bộ lạc đang cực độ phẫn nộ mà dám lên tiếng hỏi, sợ rằng trong cả yếu tắc cũng chỉ có một mình Tang Thác Tư mà thôi.
Tiếng gầm gừ ngừng lại, đội mắt đỏ bừng của Cổ Đế phảng phất như muốn xuất huyết.
Có người đánh lén phủ đệ của ta. Tang Thác Tư. Ta mệnh lệnh ngươi lập tức phát động quân đội của tất cả các tộc trong thành. Thanh tra yếu tắc cho ta. Cần phỉa tìm ra tên hỗn đản kia cho ta, dám hủy thành chủ phủ của ta, ta muốn đem hắn bầm thây vạn đoạn.
Nghe Cổ Đế nói như vậy, Tang Thác Tư tự nhiên hiểu được Tử và Diệp Âm Trúc nhất định là thoát đi rồi, nhất thời dẹp hết lo lắng trầm tỉnh lại, nếu để cho người khác đuổi theo hắn có lẽ còn có chút lo lắng, nhưng phụ trách đuổi bắt lại là bản thân hắn a! Hỏi dò:
Tù trưởng đại nhân, đến tột cùng là ai lớn mật như thế. Ban đêm dám đột nhập vào thành chủ phủ?
Cổ Đế dù sao cũng là thống trị giả của Lôi thần bộ, trong lúc đang phẫn nộ rít gào gắn đã bình tĩnh lại.
Ta cũng không biết. Nhưng cảm giác thấy đó là một nhân loại, nhưng lúc hắn côn kích ta thì trong năng lượng lại có khí tức của thú nhân. Hơn nữa khí tức rất mạnh mẽ. Một thân hắc y. Dưới đòn phản kích của ta hắn chắc chắn là đã bị thương rồi. Ngươi đi tìm dựa trên những đầu mối này. Chỉ cần là người thân cao dưới ba thước mà bị thương. bất luận là ai cũng bắt lại trước cho ta, giết lầm một ngàn người cũng không thể bỏ qua một người.
Lúc này đây, Cổ Đế thật sự động nộ rồi.
Vâng, tù trưởng đại nhân. Ta lập tức đi ngay.
Tang Thác Tư phi thân lên trên. Lập tức điều khiển binh linh của các tộc. Đương nhiên, quyền điều khiển tốc độ binh lính tra xét dĩ nhiên là thuộc về hắn.
Nhìn bóng lưng thật lớn củaTang Thác Tư rời đi. Cổ Đế thì thào nói:
Vẫn là Tang Thác Tư đáng tin cậy nhất. Đột biến phát sinh thì hắn là người đầu tiên đến đã chứng tỏ sự trung thành của hắn với ta, xem ra nhiều năm qua ta phòng bị hắn quả là uổng phí, bỉ mông cự thú cho dù là cửu cấp ma thú cuối cùng cũng thuộc loại ngu ngốc.
Hắn làm sao có thể biết được Tang Thác Tư là quan tâm đến đệ đệ mình nên mới đến trong thời gian nhanh nhất?
Hai vị khách quý. Xin đi theo ta một chuyến, có một số việc còn muốn phiền các ngài.
Ai Thác Áo vừa chậm rãi đi về phía Diệp Âm Trúc và Tử, vừa mỉm cười nói. Dưới sự phân phó của Ai Mạc Sâm, những người hắn mang theo đã tìm kiếm trong yếu tắc cả nửa ngày nhưng vẫn không có phát hiện tung tích của Tử và Diệp Âm Trúc, trong lúc hắn không biết phải trả lời sao với Ai Mạc Sâm thì lại chứng kiến hướng phủ đệ của tù trưởng phát sinh một màn huyễn lệ. Ngay cả hắn cũng không nhịn được cảm thấy giật mình trong nháy mắt va chạm đó. Lập tức dẫn người chạy lại đây. May mắn là đi nửa đường đã gặp được Diệp Âm Trúc và Tử.
Ai Thác Áo mặt ngoài mặc dù thoải mái nhưng nội tâm lại tràn ngập đề phòng, nếu một màn vừa rồi là do hai người kia tạo ra vậy thực lực của họ thật đáng sợ, vầng sáng hiện ra lúc trước rõ ràng là cấp bậc cấm chú, nhưng mà hắn cũng không lo lắng lắm, lần này đi tìm kiếm Diệp Âm Trúc và Tử, hắn đã được Ai Mạc Sâm chuẩn bị đầy đủ lắm rồi.
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!