Cầm Đế

Chương 256: Bỉ Mông đệ nhất dũng sĩ (trung)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

Thả ta ra, Tử, ta phải đi tìm tên hỗn đản đó tính sổ, Không trách trước tiên hắn phái ta ra tiền tuyến rồi lại gọi ta về, đối xử tốt với ta như vậy hóa ra là muốn lợi dụng ta. Hắn làm ta tan nhà nát cửa, làm hại cha mẹ anh em của ta, ta nhất đinh phải tính sổ với hắn…

Vừa nói hắn vừa nhoài người ra, đến một người khỏe mạnh như Tử mà cũgn phải rất vất vả mới giữ được hắn lại:

Đại ca, bây giờ không thể đi được!

Đúng lúc Tang Thác Tư mở cửa ra thì Tử chợt hét lên một tiếng, một luồng khí tức cường đại của Tử Tinh Bỉ Mông tỏa ra, lập tức kiềm chế nộ hỏa trong người Tang Thác Tư, hắn từ từ xoay người lại hỏi:

Tại sao?

Tang Thác Tư giữ tư thế chiến đâu, lúc nào cũng có thể phóng thích sức mạnh bản thân ra ngoài.

Tử trầm trọng nói:

Đại ca bây giờ thời cơ còn chưa đến, ngươi đừng quên cổ đế trong tay có lôi thần chùy, hơn nữa hắn lại là Thú Nhân đệ nhất cao thủ, ngươi không đánh lại hắn đâu. Ta đã mất đi cha mẹ, chẳng lẽ còn mỗi ca ca duy nhất cũng mất luôn hay sao?

Tang Thác Tư bình tĩnh lại một chút mặc dù hắn luôn tự thị là cao thủ. Nhưng uy lực của Lôi Thần chùy là không thể bàn cãi, hắn nén thở vài hơi để lấy lại bình tĩnh:

Đừng quên ta là Bỉ Mông thống lĩnh, tất cả các tộc nhân Bỉ Mông tộc đều chỉ nghe lệnh của ta. Kể cả Cổ Đế có Lôi Thần Chùy trong tay cũng không thể đối mặt với sự vây công của cả Bỉ Mông tộc.

Tử trầm giọng nói:

Nhưng hắn là tù trưởng của Lôi Thần bộ lạc, cho dù có giết được hắn thì ngươi nghĩ là bộ tộc chúng ta còn có thể sống ở đây sao? Quan trọng nhất là khi đó các thế lực trong thành Lôi Thần chùy sẽ mất đi cân bằng, nội loạn sẽ lập tức xảy ra. Chẳng lẽ ngươi muốn trở thành tội nhân dịệt cả thú nhân tộc sao?

Tang Thác Tư nổi giận gầm lên một tiếng:

Vậy làm sao bây giờ,chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua cho hắn?

Tử lãnh đạm nói

Đương nhiên không phải đại ca ngươi trước tiên tỉnh táo một chút nghe ta nói.

Tang Tha Ti lại đóng cửa lại, đúng như lời hắn nói, trong Bỉ Mông tộc, uy nghiêm của hắn tuyệt đối là chí tôn. Dù nơi này có phát sinh tiếng động lớn như vậy mà vẫn không có một bóng dáng Bỉ Mông cự thú nào dám đến gần quấy nhiễu hắn.

Hắn quay lại trong phòng, Tang Thác Ti trầm trọng đi đi lại lại, thở hồng hộc giống như một ngọn núi lửa đang sắp phun trào vậy. Lực lượng ẩn dấu trong thân thể hùng tráng của hắn thật sự quá kinh khủng, ngay cả Diệp Âm Trúc đang đứng một bên cũng phải âm thầm kinh hãi.

Lập tức, Tử đem hết mọi chuyện kể từ khi mình rời bỏ Lôi Thần bộ lạc kể qua một lần cho hắn nghe, từ chuyện bị hãm hại thế nào, được thúc thúc cứu chạy thế nào, rồi lần lượt đến chuyện tiến vào thế giới loài người, đến chuyện gặp được Diệp Âm Trúc. Trong mười năm nhờ sự trợ giúp của hắn mà thuận lợi tu luyện lên tới cảnh giới Thất cấp Ma thú, rồi cũng Diệp Âm Trúc thành lập đồng đẳng bổn mạng khế ước, thậm chí cả chuyện lần trước tới băng quyển, đại chiến với Chiến Tranh cự thú cũng kể hết. Thêm chuyện Diệp Âm Trúc dùng tính mạng lực của hắn để cứu sống Tử thì ánh mắt Tang Thác Ti nhìn về Diệp Âm Trúc cũng trở nên nhu hoà hơn rất nhiều.

Hảo huynh đệ, nguyên lai nhiều năm nay ngươi phải chịu khổ như vậy. Ta thân là đại ca mà lại ở lại thành Lôi Thần Chùy này sướng khoái hưởng lạc, lại còn trợ giúp cừu nhân thu phục hết kẻ thù cho hắn. Ta đúng là chẳng ra gì mà!

Tang Thác Ti bi thống rống lên một tiếng, giống như những uất ức trong lòng muốn trào ra mà không có chỗ phát tiết.

Đại ca, không nên như vậy. Dù sao thì chuyện cũng đã rồi, chúng ta chỉ còn có thể dũng cảm mà đối mặt với nó thôi. Vì thú nhân tộc, vì mối cừu hận của chúng ta, hiện thời chỉ có thể ẩn nhẫn. Ngươi yên tâm, lần này chúng ta đã thu phục được Chiến Tranh cự thú, tin rằng không lâu nữa chúng ta sẽ có đủ thực lực để chống lại tam đại bộ lạc. Đợi đến khi ta chân chính trở thành Tử Tinh Bỉ Mông, khi đó lập tức đến thành Lôi Thần Chùy này thanh toán hết nợ nần với hắn.

Tang Thác Ti ánh mắt kiên định nhìn đệ đệ, gật đầu một cái:

Tốt. Tử Tinh Bỉ Mông! Như vậy ta phải gọi ngươi một tiếng Tử Đế rồi. Đệ đệ tốt của ta, ta và ngươi cùng ra đi, lại có thêm hai trăm tộc nhân hỗ trợ, thử hỏi thiên hạ này có ai ngăn cản được chúng ta!

Không. Đại ca không đi được!

Tử lắc đầu nói:

Vì việc báo thù sau này ngươi không thể đi cùng chúng ta. Làm như vậy việc ta còn sống lập tức bị bại lộ, lúc đó chúng ta sẽ phải đối mặt với tam đại bộ lạc của Thú nhân tộc, cho dù là huy động hết tộc nhân cũng không có khả năng chống lại hơn ngàn vạn thú nhân đâu!

Tang Thác Ti cảm thấy mờ mịt, nộ khí cùng kinh hỉ nhìn huynh đệ thân sinh của mình:

Ta bây giờ nên làm gì? Chẳng lẽ lại lưu lại làm trâu chó cho Cổ Đế sao?

Tử Bất đắc dĩ nói:

Đại ca, trước mắt chúng ta chỉ có thể làm như vậy thôi. Vì tương lai của chúng ta mà nhẫn nại!

Lôi thần thương hội

Ai Mạc Sâm một thân pháp bào màu đen xuất hiện trong mật thất của hội trường. Lôi thần thương hội bề ngoài là do Ai Thác Áo cầm đầu nhưng thực ra hắn mới là chủ nhân chân chính.

Ai Thác Áo, ngươi vội vàng gọi ta như vậy có chuyện gì?

Ai Mạc Sâm lạnh lùng hỏi.

Ai Thác Áo đưa tay lấy ra một khối kim loại trình lên Ai Mạc Sâm:

Đại ca, ngươi xem đây là cái gì?

A?

Ai Mạc Sâm cả kinh kêu lên một tiếng, lập tức cầm lấy khối kim loại trong tay Ai Thác Áo, năng lượng khí tức đặc thù tràn ngập trong mắt hắn.

Khắc kim, đúng là khắc kim rồi, ngươi làm sao mà có được?

Ai Thác Áo đem hết sự tình xảy ra trong ngày hôm nay thuật qua một lần với hắn rồi nói:

Đại ca, người nói xem có phải mảnh khắc kim này là một phần của khối khắc kim mà chúng ta đưa đến cho Cổ Đế? Ngươi xem, bề mặt của mảnh khắc kim này cực kì trơn nhẵn, chắc chắn là bị lợi khí cực kì sắc bén cắt ra. Nếu chuyện này là thật thì hai tên khách thương nọ chắc chắn là đã bắt được Xích Tinh rồi!

Ai Mạc Sâm cẩn thận đánh giá mảnh khắc kim trong tay, ánh mắt tà ác không ngừng lóe sáng:

Ngươi nói không sai. Đây rất có thể là một phần của khối khắc kim đó. Mặc dù ở Cực bắc Hoang nguyên không thiếu các loại kim chuc, nhưng chỉ có loại Khắc kim này là không có. Khối khắc kim mà chúng ta đưa cho Cổ Đế tương đương với sản lượng của cả Long Khi Nỗ Tư đại lục trong một trăm năm. Độ trân quý không gì có thể so sánh được. Nếu không phải là ta thấy hắn còn có tác dụng thì cũng không tặng cho hắn lễ vật trân quý như thế, thật không ngờ lại bị một tên tiểu Xích Tinh trộm mất. Nếu chúng ta có thể thu hồi khối khắc kim từ hai tên đó, có thể nói đây là một công lao vô cũng lớn. Hai người đó hiện giờ ở đâu?

Ai Thác Áo nói:

Ta đã phái người theo dõi, chỉ cần tìm ra chỗ trú chân của họ thì không sợ bọn chúng chạy thoát.

Ai Mạc Sâm gật đầu hài lòng:

Không sai, chuyện này ngươi làm khá lắm. Kể từ khi để mất khối khắc kim này Cổ Đế tâm tình không lúc nào yên tĩnh, hay nổi giận bất thường, cũng không biết là đã có bao nhiêu đàn bà chết dưới tay hắn rồi. Thật không hiểu hắn cần khối khắc kim kia để làm gì? Với kĩ thuật của thú nhân tộc tuyệt không thể luyện chế được thần khí, theo ta thấy chắc hắn chỉ tham lam đồ vật có giá trị cao mà thôi!

Ai Thác Áo nghi hoặc hỏi:

Chẳng lẽ còn có chuyện gì bí ẩn sao?

Ai Mạc Sâm gật đầu nói:

Rất có thể, chuyện này ta sẽ điều tra. Bất luận là thế nào, đêm nay phải tìm ra chỗ trú chân của hai người nọ rồi động thủ ngay. Mọi chuyện giao cho ngươi làm, miễn sao đưa được khối khắc kim về là được!

Ai Thác Áo cung kính nói:

Vâng, nhưng mà hai người nọ thực lực cũng rất mạnh, hôm nay lúc đi vào, một người tỏa ra khí thế cực kì mạnh mẽ, ngay cả loại bỉ mông hung tàn cũng bị áp chế đến không dám ngẩng đầu lên nhìn. Ngoài ra tên còn lại cũng rất mạnh, chỉ trong nháy mắt đã giết chết Trư vương Trư Hồng Tuấn, mà lúc đó bên cạnh con heo thối tha này còn có hơn chục tên Hào Trư hộ vệ. Đối mặt với từng đó Hoàng cấp hộ vệ mà vẫn ung dung lợi dụng kĩ xảo qua mặt họ, ta thấy thực lực tên này không nhược. Ta nghĩ, hai tên này có thể là do ma thú cấp chín biến hóa thành. Dù Xích Tinh thực lực không mạnh nhưng năng lượng chính thức cũng rất cường đại. Lúc trước Lang kỵ binh đuổi theo Xích Tinh trở về không phải nói là đã gặp hai tên Hoàng Kim Bỉ Mông sao? Ngươi xem hai người đó có phải là do hai tên Hoàng Kim Bỉ Mông đó biến hóa ra không?

Ai Mạc Sâm suy nghĩ một chút,quả quyết nói:

Điều này không có khả năng. Hoàng Kim Bỉ Mông mặc dù khả năng biến hóa thành người rất chuẩn theo hình dạng, nhưng đại đa số bộ phận cũng đều rất cao lớn. Hơn nữa theo lời ngươi nói thì, tên uy nhiếp Bỉ Mông nhân có thể là Hoàng Kim Bỉ Mông hóa thành; tên kia sử dụng kĩ xảo thì nhất định là không phải. Hoàng Kim Bỉ Mông luôn luôn dùng bạo lực, vốn nổi danh bởi sức mạnh và phòng ngự siêu cường, tốc độ còn không đáng để ý thì làm sao dùng kĩ xảo được. Bất luận thế nào cứ bắt được hai người đó đã rồi hẵng nói sau. Tìm được trú điểm của bọn họ rồi, ngươi lập tức dẫn theo Hắc Bách Hợp tiểu đội bao vây lại, cho dù là hai Cửu cấp cự thú cũng có thể dễ dàng bắt được.

Nghe nói đến Hắc Bách Hợp tiểu đội, hai con mắt của Ai Thác Áo lập tức sáng lên. Thật không ngờ đại ca lại giao đội ngũ cực kì thần bí này cho hắn sử dụng.

Chuyện đến đây bỗng dưng bên ngoài có người la hoảng:

Hội trưởng, không hay rồi!

Ai Thác Áo trừng mắt hỏi:

Xảy ra chuỵện gì?

Hội trưởng đại nhân, mấy người phái đi theo dõi vị khách số mười sáu đều chết cả rồi. Tử trạng giống nhau, đều bị một kiếm cắt cổ, không sót một ai. Hai vị khách nọ cũng thất tung rồi!

Cái gì?

Cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh của Ai Mạc Sâm bên cạnh, Ai Thác Áo lập tức đổ mồ hôi lạnh:

Khốn kiếp, các ngươi thật là vô dụng.

Đại ca, ta lập tức thân hành, nhất định tìm ra hạ lạc của hai tên đó!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top