Cầm Đế

Chương 148: Khỏa thân trị liệu (phần 1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Cầm Đế

Ny Na cố nén cười nói :

-Hảo, hai người các ngươi đi về trước đi. Cứ theo lời Âm Trúc chuyên tâm luyện một khúc cầm thôi.

Dù thân phận của Hương Loan là công chúa nhưng Ny Na chính là cô cô của nàng, là đại công chúa của Mễ Lan đế quốc, nàng tự nhiên không dám làm càn, quay về phía Âm Trúc lè lưỡi một cái rồi mới kéo Hải Dương chạy đi. Ny Na mỉm cười nói :

-Nha đầu này thật tinh quái a ! Không biết nó suy nghĩ gì nữa, Tương lai như thế nào gả ra ngoài. Âm Trúc, hôm nay ngươi giảng cho học sinh năm đầu đối với ta rung động rất lớn. Vừa rồi ta và mấy vị sư phụ khác thương lượng qua. Quyết định tiếp tục cho ngươi thành trợ giảng, ngươi thấy sao ?

-Trợ giảng ?

Ny Na gật đầu nói :

-Ở học viện, giáo sư thường đi từ thấp đến cao chia làm trợ giảng, giáo sư, cao cấp giáo sư, học hệ chủ nhiệm bốn cấp bậc. Trợ giảng bình thường sẽ giúp cao cấp giáo sư giảng dậy. Ngươi thân là đệ tử nên chỉ có thể an bài cho ngươi trợ giảng thôi.

Âm Trúc sửng sốt nói :

-Nhưng ta không biết dạy cái gì a !

-Không cần ngươi dạy cái gì, ngươi chỉ cần chủ trì chương trình chuyên chú đan tu nhạc khúc thần âm hệ mà ngươi đề ra đó, nếu thành công, học hệ nhất định sẽ có thưởng cho ngươi, thậm chí học viện cũng có phần. Đương nhiên, sau khi làm trợ giảng mỗi tháng ngươi sẽ có tiền lương nhất định. Tiền lương của các học hệ trong học viện đều căn cứ vào thành tựu của các đệ tử quyết định. Thần âm hệ chúng ta cũng theo vậy, tiền lương của ngươi tạm thời là một trăm kim tệ một tháng đi, ngươi thấy sao ?

Bất luận là do Ny Na yêu cầu hay là vì nguyên nhân có lương mà Diệp Âm Trúc không còn có lý do để cự tuyệt, chỉ đành đáp ứng. Có một trăm kim tệ mỗi tháng cuộc sống sau này của hắn và Tô Lạp có thể ung dung rồi.

Khi Diệp Âm Trúc trở lại túc xá, mùi thơm của thức ăn quen thuộc đã bay tới, không khỏi khiến ngón trỏ của hắn đại động. Vừa nghĩ đến ăn cơm trên mặt hắn không khỏi lộ ra vẻ tươi cười, nhớ tới chuyện bữa sáng nay. Tay nghề nấu ăn của Tô Lạp rất cao, điểm này Âm Trúc đã thích ứng được nhưng khi Tô Lạp dọn bữa sáng lên hắn còn chưa có động thủ thì Ly Sát đang minh tư ở trong phòng ngủ đã chạy ra, chẳng những ăn tươi suất bữa sáng của nàng còn viện lý do đang lúc trưởng thành nên nuốt nốt suất của Âm Trúc khiến cuối cùng Âm Trúc phải ăn chung một suất cùng Tô Lạp, bây giờ sớm đã đói đến run cả người.

Mở cửa túc xá ra đôi mắt Âm Trúc chợt hiện lên một đạo tinh quang. Chân vừa định bước vào nhà nhất thời ngừng lại, cảm giác nhạy cảm của hắn chợt nhận ra điều gì đó. Đầu tiên hắn nhận ra trong túc xá ngoài Tô Lạp và Ly Sát còn có thêm một người, hơn nữa còn là một người rất mạnh.

-Âm Trúc, ngươi đã về rồi. Chờ một chút là có thể ăn cơm .

Tô Lạp ló đầu ra từ nhà bếp, chiều nào học xong hắn cũng sớm về nhà, theo cách nói của Âm Trúc thì hắn tuyệt đối rất hợp với cương vị một quản gia. Diệp Âm Trúc tò mò hỏi :

-Ai tới vậy ?

Tô Lạp nhìn về phía phòng ngủ nhăn mặt nói :

-Ngươi tự đi xem thì biết, hôm nay chỉ e rằng chúng ta sẽ có bốn người cùng ăn đó.

Khi Âm Trúc bước vào phòng thì sự cảnh giác trong lòng cũng tự nhiên tiêu mất, trong phòng ngủ quả thật có thêm một người nhưng không phải là địch nhân. Trong lòng Âm Trúc không nhin được nghĩ thầm, xem ra hai ngày này nhiều chuyện phát sinh quá khiến thần kinh của mình thành quá mẫn cảm. Không xa phía trước là một gã trung niên nhân anh tuấn, đó là khế ước ma thú của nguyên soái Tây Đa Phu, Ngân long Á Tu Tư. Vừa thấy Âm Trúc đi đến hắn liền nở nụ cười đầy thiện ý :

-Diệp Âm Trúc, bản lãnh của ngươi thật là giỏi a !

Tinh thần Diệp Âm Trúc vừa mới buông lỏng lại lập tức khẩn trương trở lại, hắn thầm nghĩ chẳng lẽ Á Tu Tư phát hiện mình dụng Cửu Châm Phong Thần đối với Ly Sát hay sao ? Không có khả năng a ! Khí tức của Tử Trúc thần châm rất tự nhiên, cho dù dụng ma pháp cũng không thể nhận ra.

-Ngài hảo, Á Tu Tư tiền bối.

Hắn cũng không biết xưng hô thế nào với Á Tu Tư nữa. Nếu tính tuổi Á Tu Tư không biết già hơn hắn bao nhiêu nữa, dụng hai chữ tiền bối dám chắc không thể sai được. Á Tu Tư mỉm cười nói :

-Không ngờ, công chúa Ngân long tộc chúng ta lại tiến hành Linh hồn y phụ với ngươi. Còn may không phải là Linh hồn khế ước, nếu không ta cũng không thể giải thích thế nào với đại trưởng lão được.

Thì ra là bởi vì chuyện Linh hồn y phụ, Diệp Âm Trúc yên lòng gãi gãi đầu nói :

-Chỉ là vận khí mà thôi.

Á Tu Tư nhìn Diệp Âm Trúc xong lại quay sang thấy vẻ mặt đầy mất hứng của Ly Sát liền mỉm cười nói :

-Cũng có lúc vận khí cũng rất quan trọng. Nếu không có trình độ nhất định thì vận khí cho dù tốt cũng có tác dụng gì đâu? Ta nghe Ly Sát nói đêm qua có Hắc long đến tập kích ngươi, không ngờ phản ứng của bọn họ lại nhanh như vậy. Chuyện này ngươi không cần phải lo, Mễ Lan đế quốc và Ngân long thành sẽ xử lý. Lam Địch Á Tư và Hắc long thành lại dám to gan hành động trong phạm vi Mễ Lan đế quốc sao. Có Ly Sát ở đây bảo vệ ngươi ta cũng có chút yên tâm rồi. Đợi 10 ngày nữa các ngươi hãy lập tức tới Ngân long thành.

Có lời cam đoan của Á Tu Tư hiển nhiên sự an toàn của Diệp Âm Trúc cũng cao hơn :

-Cảm ơn ngài, Á Tu Tư tiền bối.

Á Tu Tư nói :

-Không cần khách sáo. Thế nhưng ngươi không được khi dễ Ly Sát a ! Trước đây nó chưa bao giờ ở đại lục lịch lãm, dù thực lực đạt tới tử cấp ngũ giai nhưng tính tình lại chỉ tương đương với tuổi của nhân loại như ngươi mà thôi. Nếu ngươi khi dễ nó chẳng những ta sẽ không tha cho ngươi mà Ngân long thành cũng sẽ không bỏ qua.

Diệp Âm Trúc nhíu mày, sự tôn kính trên mặt giảm đi vài phần, hắn rất ghét người nào uy hiếp hắn nên chỉ nhàn nhạt nói :

-Nàng không khi dễ ta đã là tốt lắm rồi ta có thể khi dễ được nàng sao ?

Nói dứt hắn liền quay người bước ra khỏi phòng ngủ. Chẳng biết có phải vì Cửu Châm Phong Thần hay không mà Ly Sát có vẻ rất trầm mặc. Cả lúc ăn cơm cũng không hề nói thêm điều gì. Vốn Á Tu Tư cũng không định ở lại ăn cơm nhưng thủ nghệ của Tô Lạp thật sự quá hấp dẫn ngay cả vị lão long cũng bị quyến rũ đến không chịu được. Long tộc sức ăn có thể bao nhiêu ? Diệp Âm Trúc và Tô Lạp xem như có thể mở rộng tầm mắt, kết quả cuối cùng, bốn người tất nhiên là không thể no được.

Thần âm hệ đã thành lệ buổi chiều là thời gian tự tập, Diệp Âm Trúc rốt cục đã có thời gian để minh tư khôi phục tinh thần lực của chính mình. Lúc màn đêm buông xuống dưới sự áp bức yêu cầu của Ly Sát khiến cả Âm Trúc và Tô Lạp đều bị đuổi ra khỏi phòng ngủ, may là cả thần âm sư và thích khách đều có thể thông qua tu luyện để tiêu hết khoảng thời gian buồn chán cả đêm. Hôm nay cũng không xảy ra chuyện gì giống như trước, Diệp Âm Trúc chỉ thấy kỳ quái là đối với việc Ly Sát xâm chiếm phòng ngủ đuổi cả mình và Tô Lạp ra ngoài mà Tô Lạp hình như không hề có ý phản đối, ngược lại còn coi đó là việc đương nhiên rất bình thường.

-Ta đã không thể liên lạc được với Dạ Tinh Hủ nữa, có lẽ vĩnh viễn hắn cũng không về được nữa.

Thanh âm Hắc Thiên lạnh như băng vang lên trong mật thất làm tên nam tử cao lớn đang trầm ngâm bừng tỉnh:

-Ngươi nói cái gì ? Hành động của Dạ Tinh Hủ thất bại sao ?

Nam tử kia có vẻ rất kinh ngạc

- Điều này làm sao có thể. Dạ Tinh Hủ là một trong những thanh niên xuất sắc của Hắc long tộc các ngươi cho dù không hoàn thành nhiệm vụ tối thiểu hắn cũng có thể toàn thân trở về chứ.

Âm thanh lạnh lùng của Hắc Thiên lại cất lên :

-Ta cũng hy vọng biết đáp án của chuyện này. Chắc chắn chuyện này có sự tham gia của Ngân long tộc, Mễ Lan đế quốc thật sự là là nơi tàng long ngọa hổ sao ? Cùng lắm thì tự ta sẽ đi xem sao.

-Không thể.

Nam tử cao lớn xua tay nói :

-Nếu hành động của Dạ Tinh Hủ đã thất bại , ý đồ của chúng ta nhất định đã bị Mễ Lan đế quốc phát hiện, dù Mễ Lan đế quốc không có ai có thể chống lại ngươi nhưng còn có sự tồn tại của Ngân long thành, bọn họ sẽ không ngồi nhìn đâu. Ta đoán, không lâu nữa sẽ có tin tức từ Mễ Lan đế quốc truyền đến. Chúng ta tạm thời chờ đợi thì tốt hơn. Sự chuẩn bị của chúng ta còn chưa có đầy đủ, tuyệt đối không thể xung đột cùng Mễ Lan đế quốc trực diện xung đột.

Hắc Thiên hừ lạnh một tiếng nói :

-Ngươi sợ?

-Đương nhiên không, nếu ta sợ thì đã không có ngày hôm nay rồi. Nhưng không phải mọi chuyện trên thế giới đều có thể giải quyết bằng sức mạnh được. Nếu chúng ta chưa có tuyệt đối ưu thế thì tuyệt đối không thể thường vọng động được. Tây Nhĩ Duy Áo không phải kẻ ngu, ta tuyệt không muốn hắn phát hiện thêm điều gì. Lần trước thú nhân bất ngờ tấn công sợ rằng đã khiến hắn hoài nghi rồi.

Hắc Thiên trầm giọng nói :

-Có thể ngươi không muốn bắt tên thần âm sư của Mễ Lan ma vũ học viện kia nhưng Hắc long nhất tộc chúng ta không thể hy sinh oan uổng được. Hẳn ngươi đã biết phía trên ta còn có đại trưởng lão, ta phải có lời giải thích thỏa đáng.

Nam tử cao lớn suy nghĩ một chút rồi nói :

-Ta sẽ đến Hắc long thành cùng ngươi, chuyện giải thích cứ để ta nói đi. Về chuyện tên thần âm sư kia tạm thời còn không thể có gì uy hiếp tới Hắc long tộc các ngươi, rồi cũng sẽ có lúc có cơ hội. Hắn dù sao cũng chỉ là một thần âm sư cấp thấp mà thôi, cho dù Ngân long tộc muốn lợi dụng hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng. Chúng ta bây giờ còn có rất nhiều chuyện trọng yếu phải làm.

Mười ngày thời gian đã rất nhanh kết thúc, sự kiện xuất hiện trận chiến cấm chú cũng dần phai nhạt trong lòng của mọi người, có Ly Sát giải thích Mễ Lan đế quốc tự nhiên sẽ không điều tra thêm điều gì nữa, nhưng phòng ngự xung quanh Mễ Lan thành tăng thêm rõ ràng. Điều chứng minh rõ nhất là hai vị Tử Tinh Long kỵ tướng đều luân lưu đóng ở trong hoàng cung khoảng thời gian này. Diệp Âm Trúc lại trải qua một cuộc sống yên lặng, đương nhiên, ngoại trừ phòng ngủ bị chiếm mất thì Ly Sát cũng rất yên lặng, có lẽ vì long tộc bình thường cũng rất tịch mịch nên nàng rất ít khi rời khỏi phòng ngủ của Diệp Âm Trúc và Tô Lạp. Cho dù lúc ăn cơm cũng rất ít khi nói chuyện. Vì có thêm nàng nên mức tiêu thụ đồ ăn của Tô Lạp và Diệp Âm Trúc rõ ràng tăng lên, may là chỉ có mười ngày. Khí trời phương bắc rất lạnh, dù Mễ Lan đế quốc không lạnh buốt như cực bắc hoang nguyên nhưng độ ấm cũng rất thấp, những nhà quý tộc có tiền đều mặc áo lông cừu, cho dù người thường thì cũng đều có quần áo dầy chống lạnh. Cứ nhìn một tên khất cái của Mễ Lan thành thì có thể thấy sự cường đại của đế quốc, điểm này vốn xuất thân từ A Tạp Địch Á như Diệp Âm Trúc không cách nào so sánh được.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cầm Đế, truyện Cầm Đế, đọc truyện Cầm Đế, Cầm Đế full, Cầm Đế chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top