Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn

Chương 369: PN 48: Không Phải Trùng Hợp


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn

Edit + beta: Bella

............................................

Thần sắc nam nhân đột nhiên ngưng trệ.

Vì cái gì thẻ ngân hàng của Dư Giản lại ở trong tay Sầm Tô? Thời gian đã bốn năm trôi qua, Dư Giản đều không có lấy một tin tức gì, duy chỉ có hắn gặp được Sầm Tô về sau, mới phát hiện rất nhiều chỗ cùng Dư Giản đều có liên quan.

Trước đó tại ngày giỗ của mẫu thân Dư Giản, Sầm Tô còn đi mộ viên thăm hỏi, kết quả là bị hắn bắt quả tang, về sau lại bịa đặt nói là mình cùng Dư Giản là quen biết nhau trong bệnh viện, nhưng hắn đã kiểm tra qua ghi chép trong bệnh viện, thời điểm Dư Giản còn ở bệnh viện, hoàn toàn không có lấy một người nào tên Sầm Tô cả!.

Huống hồ, Sầm Tô là cô nhi, người thân cận nhất cũng chỉ có Phương Minh, như vậy, có thể đi đến bệnh viện thăm ai a?

Dư Giản thích mặc quần áo sắc hạnh, lần đầu gặp Sầm Tô trên người cũng là mặc một bộ hạnh sắc, hắn nhớ là Dư Giản tương đối thích ăn rau cải xôi, không thích ăn thịt lắm, lần trước khi Sầm Tô lưu lại trong nhà hắn có nếm qua một bữa cơm, người hầu dọn lên một bàn đồ ăn đầy màu sắc, rau cá thịt quả đầy đủ không thiếu miếng nào, nhưng Sầm Tô cũng chỉ dùng đũa gắp một khối thịt, về sau liền không còn động tới, ngược lại là đĩa rau cải xôi ở phía bàn kia thủy chung được cậu đụng đũa nhiều lần.

Một lần lại một lần trùng hợp đem cộng lại, trong đầu của Hàn Kham liền sinh ra một loại khả năng mà chính hắn cũng không ngờ tới.

Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Sầm Tô, hắn liền sinh ra một loại cảm giác quen thuộc đến khó hiểu, bởi vậy, hắn mới có lý do cố ý để trợ lý đi điều tra thông tin của Sầm Tô, vào bốn năm trước Sầm Tô đốt lửa trong nhà với ý đồ muốn tự tử nhưng không thành, chính là từ lúc đó, tính cách của Sầm Tô bắt đầu có biến hóa.

Ở trước mặt hắn, Sầm Tô tỏ ra bản thân đối với Phương Minh không có bao nhiêu tình cảm gì, nhưng sinh hoạt trước kia cơ hồ đều là xoay chuyển quanh Phương Minh.

Chính vì như vậy, hắn mới luôn luôn đi nhục nhã Sầm Tô.

Hắn luôn cảm thấy, việc mình để ý đến Sầm Tô chỉ là nhất thời, nhưng Sầm Tô lại luôn muốn cách xa hắn một chút, gặp mặt không đến hai lần liền vội vàng nghỉ việc ở nơi đã công tác suốt bốn năm, lý do cũng cực kỳ không hợp với lẽ thường.

Ý thức được điểm này, trong đôi mắt của nam nhân thoáng hiện qua một tia kinh ngạc.

Rõ ràng Sầm Tô chưa bao giờ gặp qua hắn, nhưng đối với hắn lại không tình nguyện muốn nói chuyện, thường xuyên giống như là đã quen biết hắn từ lâu, trước đó hắn còn không có nghĩ qua, hiện tại đem tất cả sự trùng hợp tổng lại cùng một chỗ, đều cho ra một kết quả khiến cho người ta khó có thể tin.

Hắn vẫn luôn cho là Sầm Tô đã nghe ngóng được sự tình của Dư Giản, mới có thể tận lực ngụy trang giống y đúc như Dư Giản để tới gần hắn, nhưng về sau biểu hiện của Sầm Tô lại là rất khác thường, Sầm Tô là thật sự muốn rời khỏi hắn.

Hàn Kham vội vàng phái người đi tìm hiểu tin tức, Sầm Tô là mới từ trong bệnh viện đi ra, e là bởi vì trên người không có lấy một đồng nào nên mới có thể dùng thẻ ngân hàng của Dư Giản để rút lấy tiền, Sầm Tô không có thẻ căn cước, không thể thông qua phương thức giao thông bình thường để rời khỏi L Thị, trên cam mà camera giám sát ghi lại được có thể thấy tư thế đi đường của Sầm Tô có chút dị thường, đại khái là bởi vì vết thương vẫn còn chưa lành hẳn, một bộ dáng suy yếu như vậy, lái xe chắc cũng không dám tiếp loại khách này.

Sau khi Sầm Tô nghỉ việc, người quen biết với cậu tại nhà trẻ cũng chưa từng liên lạc với cậu, ở L Thị Sầm Tô cũng không có người bạn nào, khách sạn chính quy Sầm Tô khẳng định là cũng không thể ở, như vậy phạm vi tìm kiếm cũng không dễ hơn một phần nào.

Khó trách…… Hàn Dư bởi vì chỉ tiếp xúc qua có một lần về sau, cứ như vậy liền thích Sầm Tô, bất luận là kẻ nào, hay thậm chí là hắn cũng đều rất khó để Hàn Dư nhớ thương hồi lâu, duy chỉ có sau khi Sầm Tô nghỉ việc về sau, hai ngày kia Hàn Dư đều không muốn ăn, còn luôn là một bộ dáng rầu rĩ không vui, cũng là sau khi hắn đem Sầm Tô nhốt ở một chỗ, nói với Hàn Dư là Sầm Tô đã đi rồi, Hàn Dư cũng là khó chịu hồi lâu, mấy ngày gần đây cũng còn luôn luôn nhớ đến, hỏi hắn Sầm Tô đến cùng là đã đi nơi nào.

Hắn về sau, đúng là đã cưỡng ép cầm tù Sầm Tô.

Mặc dù loại ý nghĩ này là quá mức hoang đường, nhưng tâm tình của hắn chính là căng cứng tới cực điểm, hắn không dám tưởng tượng lại một lần nữa mất đi Dư Giản sẽ là loại tư vị gì.

Đã qua lâu như vậy, nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn không thể quên đi được, tại điểm cuối cùng của sinh mệnh kia Dư Giản đã gọi cho hắn một cuộc điện thoại, hắn lại trực tiếp đem điện thoại tắt đi, lại càng quên không được sau khi về nhà liền nhìn thấy từ ngoài phòng khách kéo dài đến trong phòng ngủ là vệt máu đỏ thẫm vết kia, không biết Dư Giản cuối cùng là đã chảy bao nhiêu máu, nhiều hay ít, về sau hắn nhìn thấy Dư Giản được đẩy từ trong phòng sinh ra, sắc mặt trắng bệch không một giọt máu.

Có lẽ Dư Giản đối với hắn là thất vọng cực độ, nên mới có thể không muốn lại tiếp tục phải nhìn thấy hắn.

………………

Dư Giản ở bên trong nhà tắm của quán trọ mất hồi lâu thời gian mới tắm rửa xong, mắt cá chân sưng đỏ càng thêm phát đau lợi hại, toàn thân cũng không quá dễ chịu.

Rõ rằng là mệt đến rã rời, nhưng nhất thời cũng vô pháp mà chìm vào giấc ngủ.

Có thể là do bị Hàn Kham nhốt hơn nửa tháng, dù đã thoát ra nhưng cảm giác sợ hãi vẫn còn ở đó, nếu như ngày đó cậu không đồng ý đến gặp Phương Minh thì tốt rồi, vậy sẽ không bị hạ thuốc, sẽ không gặp phải Hàn Kham...

Mông lung, hai mắt liền nhắm nghiền, trong mộng cũng không được yên.

Lúc tỉnh lại, khắp người đều là mồ hôi lạnh, trong mộng là quá khứ Hàn Kham luôn nói cậu phiền chán, là khi Hàn Kham nói cậu có thể vào mỗi thứ sáu hàng tuần đến gặp hắn, sau đó ngày hôm sau đều sẽ đem cậu từ trong nhà đuổi ra.

Cậu giống như là một kẻ ngốc, bị người giày xéo đủ kiểu còn không biết đường mà giác ngộ.

Trời sáng, Dư Giản đơn giản thu dọn rồi xử lý một chút, nghỉ ngơi một đoạn xong trạng thái tinh thần đã khá hơn nhiều.

Dư Giản đứng trước gương trong quán trọ, không quá rõ ràng, hai mắt ngắm nhìn chính mình hiện tại, nhìn khuôn mặt trong gương từ xa lạ đến quen thuộc, dấu hôn giữa cần cổ đã được cậu dùng băng dán cá nhân mua từ tiệm thuốc che lại, lúc đang thanh toán, nhân viên cửa tiệm còn dùng ánh mắt quái dị đánh giá cậu hồi lâu.

Dư Giản cẩn thận quan sát bản thân mình trong gương hồi lâu, sau khi cảm thấy không còn phát giác ra được dị thường, rốt cục mới thở ra một hơi.

Hiện tại cậu phải đi tìm một cỗ xe không cần thẻ căn cước để rời đi, khoảng cách từ nơi này đến N Huyện quá xa, đoán không chừng cậu còn không thể bước lên xe, cũng không biết số tiền trong tay có đủ dùng hay không.

Dư Giản còn chưa bao giờ một mình đi xa nhà một chuyến, cậu từ nhỏ đến lớn đều là sinh sống tại L Thị, bởi vì được mẫu thân bảo hộ quá tốt, ngay cả họp lớp cũng gần như là chưa từng một lần đi, một mình cô độc ngồi trên xe buýt, cũng là bởi vì quá muốn nhìn thấy Hàn Kham, nên mới có thể cố gắng đi nếm thử.

Mà cậu bây giờ lại chuẩn bị đi đến một địa phương hoàn toàn lạ lẫm, cũng là bởi vì Hàn Kham.

Dư Giản nghĩ, lần này nếu như cậu rời khỏi L Thị, Hàn Kham cũng không thể nào ngàn dặm xa xôi chạy đến trong huyện thành chỉ để tìm người, ý nghĩa của cậu đối với Hàn Kham mà nói, bất quá là một người phù hợp trên giường, đồng dạng như đời trước, khi đó bởi vì cơ thể của cậu không thích hợp, không lâu sau đó Hàn Kham liền mang người khác về nhà, tìm người để thay thế chỗ của cậu quả thực là rất dễ dàng.

Thu dọn xong, đang muốn rời đi, ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa.

" Khách nhân, trong tiệm cố ý chuẩn bị cho khách nhân một phần bữa sáng. " Người ngoài cửa là lão bản của quán trọ, ngày hôm qua Dư Giản đã nghe qua thanh âm của hắn.

Nhưng loại địa phương này, sẽ có bữa sáng đưa đến tận cửa sao?

Dư Giản không có nghĩ nhiều, đi qua kéo cửa ra, cửa vừa mở ra một khe hở nhỏ, khuôn mặt thanh tú liền rước lấy một trận kinh hãi, ngực trái không ngừng kêu vang, lập tức đem cửa phòng đóng lại, cậu hoàn toàn không ngờ tới ngoài cửa là Hàn Kham.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn, truyện Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn, đọc truyện Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn, Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn full, Bị Bắt Về, Sau Này Sinh Con Cho Hắn chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top