Bệnh Sủng

Chương 19: 19


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bệnh Sủng

Editor: Trang kto

Tiểu Bân rất sảng khoái đáp ứng yêu cầu Tiểu Thỏ, hẹn nửa giờ sau anh lập tức đi qua, buông di động xuống, Tiểu Thỏ đi đến bên cạnh bà Giản nhỏ giọng nói chờ nửa giờ là có thể gặp, bà Giản gật đầu, đúng lúc có người đến mua này nọ, bà Giản vẫy tay ý nói Tiểu Thỏ không cần lo cho bà.

Vì thế Tiểu Thỏ xoay người đi về phía quầy thu ngân, thấy Giản Chính Dương gắt gao đi theo mình, gần như dính cạnh nhau, có chút thẹn thùng, vội vàng đẩy anh ra.

“Anh ngồi ở chỗ này với dì Giản là được.”

Giản Chính Dương có chút không tình nguyện, bị Tiểu Thỏ trừng, lập tức ngoan ngoãn ngồi vào ghế.

Bà Giản không thấy Tiểu Thỏ trừng Giản Chính Dương, nhưng thấy Giản Chính Dương nghe lời của cô như vậy, trong lòng nghĩ nếu Tiểu Thỏ không có kinh nghiệm buôn bán, mình nhân lúc còn sống có thể kiếm nhiều tiền để lại cho bọn nó, về sau mình đã chết, Tiểu Thỏ có thể quản con mình, quan tâm con mùnh, cũng là lựa chọn không sai.

Khách hàng thứ nhất thanh toán tiền rất nhanh chạy lấy người, không có chuyện gì, hai mẹ con ngồi ở trong góc cũng không nói, đều nhìn chằm chằm vào cô, làm cho Tiểu Thỏ ngồi ở quầy thu ngân có chút lo lắng, chỉ có thể nhìn bà Giản cười cười, rồi cúi đầu làm bộ mình bề bộn nhiều việc.

“Mẹ đừng nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, cô ấy ngại.” Giản Chính Dương vì thấy Tiểu Thỏ chỉ nhìn mẹ mình cười không nhìn về phía mình cười mà rất bất mãn, lửa giận chiếu ở trên người mẹ.

Bà Giản bị con ghét bỏ, im lặng cúi đầu nhìn mũi chân mình.

Thấy bà Giản không nhìn Tiểu Thỏ nữa, Giản Chính Dương quay đầu, ánh mắt lửa nóng nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, bạn gái anh, thật là càng nhìn càng đẹp mặt, mắt nè, mi nè, môi nè, rất muốn ôm, hôn nhẹ......

Ba người đều đắm chìm trong suy nghĩ của mình, không ai chú ý đến Lạc Ca ở phía sau ba người, lúc này Lạc Ca núp phía sau khung cửa, lặng lẽ đánh giá ba người, thỉnh thoảng gửi tin tức ra ngoài, tiến hành thông báo hiện trường.

Lúc bà Giản nhìn Tiểu Thỏ, Lạc Ca đã bắt đầu nhìn về phía ông chủ mình báo tin.

Vì thế Tiểu Thỏ chờ Tiểu Bân chưa tới, đã thấy ông chủ đến đây.

“Tần Ca?”Lúc nhìn thấy ông chủ, Bạch Tiểu Thỏ chột dạ một chút,“Sao ông lại tới đây?”

Năm nay Tần Ca bốn mươi, là người trung niên chính trực, quê quán Đông Bắc, có người Đông Bắc vốn tính tình hào phóng thoải máu, một tháng không ghé qua cửa hàng tiện lợi qúa ba lần, trừ phi có việc tìm ông khiến cho ông đến, cho nên đối với việc ông đến trễ như vậy, Tiểu Thỏ đúng là có chút giật mình.

“Làm ông chủ, đương nhiên có nghĩa vụ đến xem nhân viên của mình công tác có quen không chứ.” Giọng Tần Ca rất lớn, lỗ tai Tiểu Thỏ có chút chấn động cảnh giác nhìn ông chủ của mình.

“Ha ha, phải không, thật là cám ơn Tần Ca quan tâm.”

Tiểu Thỏ nghĩ hôm nay mặt trời mọc ở hướng Tây, Tần Ca sẽ quan tâm việc này, nhưng mà lời này cô chỉ dám nói ở trong lòng.

“Ha ha, không cần khách sáo.” Tần Ca người này chưa bao giờ vòng vo, có cái gì thì nói cái đó, cho nên vui đùa một câu, lập tức nói đến chủ đề,

“Tiểu Thỏ, nghe nói cô đào chân tường tôi * sao?”

(*) ý chỉ có người lôi kéo nhân viên của mình

Tiểu Thỏ sửng sốt một chút, lén nhìn Lạc Ca, đột nhiên hiểu được, chỉ vào Lạc Ca có chút chọc tức,“Lạc Ca, anh là đồ phản bội.”

Lạc Ca sợ tới mức cổ co rụt lại, Tiểu Thỏ lại cười tủm tỉm nhìn ông chủ,“Tần Ca, ông nghe tên phản bội Lạc Ca nói? Yên tâm, tạm thời tôi không có đổi công việc.”

“Làm công việc khác thì có gì, cô đi chỗ cao, chỉ cần cô có thể tìm được nơi làm việc tốt, mặc dù Tần Ca không nỡ, nhưng sẽ không cản trở cô, trên xuống không được, bạn bè vẫn có thể làm.” Tần Ca nói.

“Độ lượng này tôi còn có, nhưng mà dám ở trong cửa hàng của tôi đục khoét chân tường, phải hỏi qua tôi có đồng ý hay không, Tiểu Thỏ, người đó đâu, tôi muốn gặp.”

“À......” Tiểu Thỏ nhìn Tần Ca nói đến đục khét chân tường bây giờ đã đứng phía sau Tần Ca - bà Giản, cười gượng,

“Tần Ca, ngay phía sau của ông.”

“Cái gì, người nào......” Tần Ca đi vào lực chú ý ngay trên người Tiểu Thỏ, đúng là không chú ý tới trong cửa hàng còn có người ngồi, nghe được Tiểu Thỏ nói người ở phía sau mình, lập tức trừng mắt quay đầu, kết quả nhìn thấy một trang phục khéo léo cho rằng vợ đứng ở trước mình, còn chưa tới trước ngực mình có chút ngạc nhiên, ông nghĩ rằng người tới đào chân tường là đàn ông, có chút không thể tin được hỏi Tiểu Thỏ,

“Tiểu Thỏ, chính là người phụ nữ béo lùn này sao?”

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bệnh Sủng, truyện Bệnh Sủng, đọc truyện Bệnh Sủng, Bệnh Sủng full, Bệnh Sủng chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top