Bất Hủ Phàm Nhân

Chương 9: Không có thực lực, không có tôn nghiêm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bất Hủ Phàm Nhân

  • Ha ha...

Nam tử râu bạc cười ha ha:

- Không nghĩ tới Ly Nguyên Hóa ta lần này đi ngang qua 1 cái địa phương nhỏ, có thể tìm ra đệ tử tư chất như thế...

Nữ tử xinh đẹp vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên cắt đứt lời của nam tử râu bạc trắng:

- Ly Nguyên Hóa, nàng không thích hợp với Ly Hỏa Tông của các ngươi, ta quyết định nhận nàng làm đệ tử sau cùng của ta.

Ly Nguyên Hóa như bị bóp nghẹn cổ, thanh âm hơi ngừng, một lát sau hắn liền tức giận kêu lên:

- Cảnh Phi Lan, ngươi là có ý gì? Ngươi đã có năm đệ tử, ta hiện tại một đệ tử cũng không có.

Cảnh Phi Lan vẫn như cũ bình tĩnh nói:

- Thu nàng làm đệ tử sau đó, ta sẽ không nói ra sự kiện kia...

Ly Nguyên Hóa sắc mặt đỏ lên, cái cổ đều đỏ lên vì tức, nhưng thật sự không thể cãi lại một chữ.

Mạc Vô Kỵ rốt cuộc thấy rõ ràng, Ly Nguyên Hóa có nhược điểm tại trong tay Cảnh Phi Lan.

Đủ qua hơn mười giây, Ly Nguyên Hóa lúc này mới từng chữ từng câu nói:

- Cảnh Phi Lan, chuyện khác ta có thể đáp ứng ngươi, thế nhưng tên đệ tử này ta nhất định phải thu. Ngươi không thể không nói đạo lý, nếu mà không phải là ta đột nhiên phát hiện nàng có linh tính, ngươi có thể biết sự tồn tại của nàng?

Cảnh Phi Lan nhàn nhạt nói:

- Nàng chưa có tu luyện, mi tâm đã có linh vận vờn quanh. Coi như là ngươi không mang theo nàng tiến đến khảo thí, ta cũng sẽ làm.

Nói xong câu đó, Cảnh Phi Lan không có lại giải thích cái gì, mà là lấy ra một cái giấy truyền tin màu đỏ, dường như lầm bầm lầu bầu nói:

- Ta trước tiên phát một đạo tin tức đi Ly Hỏa Tông...

Ly Nguyên Hóa thấy Cảnh Phi Lan động tác này, dùng sức giậm chân một cái, oán hận nói:

- Xem như ngươi lợi hại.

Nói xong câu đó, hắn xoay người liền xông ra ngoài, cước bộ rất nhanh thì biến mất.

Ly Nguyên Hóa đi rồi, Cảnh Phi Lan lúc này mới nóng bỏng nhìn Yên Nhi nói:

- Ngươi tên là gì? Làm đệ tử của ta, cùng đi với ta tu luyện có được hay không?

Yên Nhi một mình chiếu cố Mạc Vô Kỵ nhiều năm như vậy, tâm trí thành thục hơn xa so với tuổi của nàng. Đi qua một màn vừa rồi kia, nàng há có thể không biết mình chẳng những có Linh Căn, hơn nữa Linh Căn còn rất tốt, người nữ nhân này muốn thu nàng làm đệ tử?

Mặc dù biết chính bản thân có tốt Linh Căn phi thường hài lòng, thế nhưng Yên Nhi lại rất rõ ràng, một khi làm đệ tử của người nữ nhân này, nàng liền phải rời khỏi thiếu gia.

Nhiêu Châu Thành cũng từng xuất hiện qua người có linh căn, nàng còn chưa từng nghe nói qua, người có linh căn phải đi học nghệ, còn có thể mang theo người nhà.

- Ta là Yên Nhi, ta không có khả năng cùng đi với ngươi tu luyện, ta muốn cùng một chỗ với thiếu gia.

Yên Nhi không chút do dự lắc đầu.

- Ngươi biết cái gì là tiên sư sao? Ngươi biết bao nhiêu người muốn khát cầu cơ hội như vậy đều không được sao? Không từ mà biệt, chính là nhà ngươi cái này thiếu gia, cũng đều rất là khát vọng tu luyện sao?? Một khi ngươi tiến vào tiên môn, bản thân ngươi sẽ có thọ mệnh dài, ngươi sẽ là chúa tể thiên hạ người phàm.

Cảnh Phi Lan rất là kiên nhẫn khuyên.

Yên Nhi cũng không trả lời Cảnh Phi Lan, chỉ là lắc đầu.

Cảnh Phi Lan đã nhìn ra người chủ đạo là Mạc Vô Kỵ, ánh mắt của nàng rơi vào trên người Mạc Vô Kỵ, tuy rằng thoạt nhìn rất là ấm áp, thế nhưng sự khinh bỉ trong chỗ sâu lại không chút nào che giấu.

- Yên Nhi Linh Căn tư chất tốt, nếu mà ở tại chỗ này là trì hoãn nàng. Nếu là cùng ta đi, tương lai có một ngày nàng sẽ trở thành tiên sư trong truyền thuyết của các ngươi. Đi cùng với ngươi, là hại nàng. Ta nghĩ, ngươi sẽ không cần mạnh mẽ lưu nàng lại sao?. Nếu mà ngươi vì tốt cho nàng, liền nói cho nàng biết, phải nên làm như thế nào.

Cảnh Phi Lan nói xong câu đó sau đó, thẳng tắp nhìn chằm chằm Mạc Vô Kỵ.

Mạc Vô Kỵ hít sâu một hơi, hắn rất không thoải mái với ánh mắt nữ nhân trước mắt này, Yên Nhi tư chất tốt, tùy tiện đi chỗ nào đều có thể tu luyện. Vừa rồi Ly Nguyên Hóa kia đã muốn cướp Yên Nhi làm đệ tử sao? Huống chi, người nữ nhân này không rõ lai lịch, ai biết nàng mang Yên Nhi đi là làm gì.

Nếu như là gây bất lợi cho Yên Nhi, Mạc Vô Kỵ thà rằng Yên Nhi ở bên cạnh hắn. Hắn tin tưởng dùng học thức cùng năng lực của mình, nhất định sẽ không lãng phí Linh Căn Yên Nhi.

Vốn bái người nữ nhân này làm sư cũng không có gì, chỉ cần người nữ nhân này dẫn bọn hắn đi xem sư môn, để cho hắn vững tin phải đang dối gạt Yên Nhi là được. Nhưng người nữ nhân này một bộ hùng hổ doạ người, căn bản cũng không có bất kỳ ý nghĩ nào giải thích thân phận mình, Mạc Vô Kỵ tự nhiên không muốn để cho Yên Nhi đi cùng một người xa lạ.

- Không cần vị đại tỷ này tốn nhiều tâm tư, ta cùng Yên Nhi ở chỗ này sống rất tốt. Nha đầu, chúng ta đi...

Mạc Vô Kỵ nói xong, lôi kéo Yên Nhi tay liền muốn rời khỏi.

Cảnh Phi Lan trong mắt sát khí lóe lên rồi biến mất, nhảy qua một bước ngăn ở trước người Mạc Vô Kỵ cùng Yên Nhi:

- Ngươi lưu lại Yên Nhi, là ích kỷ.

Mạc Vô Kỵ cười nhạt:

- Người nhà ta, làm gì cùng ngươi có quan hệ à?

Yên Nhi không là người cái gì cũng đều không hiểu, nàng cảm nhận được Cảnh Phi Lan sắp phát tác lửa giận, liền vội vàng nói:

- Vị tỷ tỷ này, xin hỏi Linh Căn của ta có thể chuyển cho thiếu gia sao? Nếu mà có thể, ta...

- Đi...

Yên Nhi câu này còn chưa nói hết, đã bị Cảnh Phi Lan bắt cánh tay dẫn theo đi ra ngoài.

- Thiếu gia....

Thanh âm sợ hãi Yên Nhi hét lên truyền đến, Mạc Vô Kỵ thật giống như bị móc trái tim ra giống nhau, một trận trống rỗng.

Chờ hắn xông ra, đâu còn có bóng dáng Yên Nhi cùng Cảnh Phi Lan?

- Bành!

Mạc Vô Kỵ một quyền đánh vào trên một cái giá gỗ, máu tươi dọc theo giá gỗ chảy xuôi xuống, hắn nửa điểm đều không cảm giác được đau đớn.

Đây là ngày đầu tiên hắn đi tới thế giới này, hắn mấy lần cứng rắn cảm nhận được bản thân vô lực và mềm yếu. Ưu thế lúc trước cùng Lục Cửu Quân đàm phán thời điểm, lúc này không còn sót lại chút gì. Ở chỗ này, không có thực lực, sẽ không có tôn nghiêm.

...

Một ngày sau đó, Mạc Vô Kỵ mới đem loại này ủy khuất ẩn dấu chỗ sâu nhất nội tâm, quyết định đi trước Đan Hán Luyện Dược.

Đan Hán Luyện Dược, cái này đã từng là xưởng chế thuốc tại quan trọng Thừa Vũ Quốc, hiện tại chỉ có một cửa hàng cùng duy nhất một cái xưởng.

Mạc Vô Kỵ dò hỏi liên tiếp mấy người, mới tìm được Đan Hán Luyện Dược xưởng ở vào 1 nơi hẻo lánh đường phố.

Lục Cửu Quân sớm đã chờ lâu ngày, thấy Mạc Vô Kỵ lại đây, vội vàng cười lớn đón, đem Mạc Vô Kỵ mang vào xưởng.

- Lão Lục, Đan Hán Luyện Dược của ngươi thật đúng là không nhỏ a, ta thiếu chút nữa đều không có tìm được.

Thấy tình cảnh Đan Hán Luyện Dược hoang tàn, trong lòng Mạc Vô Kỵ vẫn là có chút thất vọng.

Bởi vì không có thực lực, chuyện ngày hôm qua hắn phải che dấu dưới đáy lòng. Từ nội tâm chỗ sâu nhất mà nói, Mạc Vô Kỵ vẫn vô cùng khát vọng có thể tu luyện. Kiếp trước hắn liền đã từng nghiên cứu qua nước thuốc có thể mở rộng kinh mạch, kinh mạch đều có thể mở rộng, ai dám nói người không có linh căn thì không thể dùng nước thuốc mở rộng ra Linh Căn?

Chính là bởi vì cất loại này ý niệm may mắn trong đầu, Mạc Vô Kỵ hy vọng có thể đạt được một cái phòng nghiên cứu tốt hơn, để cho hắn là thí nghiệm thuốc mở rộng Linh Căn. Đan Hán Luyện Dược loại tình huống này, hiển nhiên không có khả năng có phòng nghiên cứu quá tốt.

Lục Cửu Quân lúng túng cười cười:

- Mạc huynh đệ, chúng ta Đan Hán Luyện Dược ngoại trừ cái xưởng này, còn có một chỗ cửa hàng. Cửa hàng tuy rằng không lớn, vẫn còn thuộc phồn hoa giải đất. Huống hồ xưởng này cũng không phải là thoạt nhìn nhỏ như vậy, phía sau còn có một cái đại viện.

Mạc Vô Kỵ gật đầu, không có tiếp tục nói chuyện. Trên thực tế hắn cũng rõ ràng, nếu mà không phải là Lục Cửu Quân tin tưởng hắn, phỏng chừng cũng sẽ không có người thứ hai giống Lục Cửu Quân, sẽ xuất ra năm thành cổ phần công ty để cho hắn gia nhập.

- Lão Lục, tình huống trước đây của ta ngươi cũng biết, tuy rằng ta hiểu được chế thuốc, nhưng đối với nhu cầu thị trường cũng không phải rất rõ ràng. Chúng ta có thể nói chuyện trước hay không?

Lục Cửu Quân rất là hào sảng giương tay một cái:

- Mạc huynh đệ, coi như là ngươi không nói, ta cũng sẽ cùng ngươi nói chuyện phương diện này, trước mời vào bên trong sao?.

Theo Lục Cửu Quân đi lên xưởng làm nghiên cứu lầu hai, Mạc Vô Kỵ nhìn thấy hơn mười dàn máy móc đặt ở trên bàn làm việc. Mạc Vô Kỵ cũng chưa có tiếp xúc qua sản phẩm khoa học kỹ thuật thế giới này, đối với những thứ này máy móc tính năng cũng không phải rất rõ ràng.

Có thể thấy trong không gian nhỏ mà trưng bày nhiều máy móc như vậy, Mạc Vô Kỵ trong lòng ngược lại đối với Lục Cửu Quân coi trọng thêm một phần. Rất hiển nhiên, Lục Cửu Quân cũng là cho rằng nghiên cứu ra thứ mới, mới đúng là căn bản để Đan Hán Luyện Dược cải tử hồi sinh. Từ trước cửa sổ lầu hai, Mạc Vô Kỵ cũng nhìn thấy sân nhỏ phía sau, xem ra Lục Cửu Quân nói không sai. Sân nhỏ bốn phía có một vài phòng ốc, hoàn cảnh coi như là an tĩnh. Điều này làm cho Mạc Vô Kỵ rất là thoả mãn, nơi này thích hợp để hắn nghiên cứu tân dược.

Lục Cửu Quân nhìn những thứ máy móc này, trong mắt hiện lên một chút mất mát, lập tức liền chấn tác tinh thần nói:

- Mạc huynh đệ, những thứ này rốt cuộc là đáng tiền nhất của Đan Hán Luyện Dược ta hiện tại.

Mạc Vô Kỵ gật đầu:

- Nhìn là bik roài.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bất Hủ Phàm Nhân, truyện Bất Hủ Phàm Nhân, đọc truyện Bất Hủ Phàm Nhân, Bất Hủ Phàm Nhân full, Bất Hủ Phàm Nhân chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top