Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử?

Chương 6: Chuẩn bị Thiên Kiêu yến hội


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử?

“Két”

Bên trong cái kia hai vị tiên tử cánh cửa cuối cùng cũng mở.

“Cộc”

Tiếng bước chân của Cố Thanh Quân vô ý thức lan ra, chỉ thấy cái kia chân nhỏ trắng hồng tựa như mướt bạch ngọc mà đứng thẳng, năm ngón chân thập phần tinh tế tựa như năm tinh linh song song lẫn nhau chơi đùa. Đây tuyệt đối là dụ hoặc đến cực điểm.

Rất nhiều người đã tụ tập ở đây cũng theo bản năng mà nhìn lên vị cái kia trắng nõn chân nhỏ thầm nuốt một ngụm nước bọt. Cái này đôi chân ngọc triệt để lòng người miên man sinh ra tâm ma.

Cơ Dạ Vân dưới ống tay áo quyền nắm chặt, theo bản năng yếu ớt mà nắm tựa hồ là nắm cái kia bạch ngọc đôi chân nhỏ, hắn càng không thể nào ngờ tới thay một bộ nữ y lại có biến đổi to lớn như thế này, nếu là thế hắn tự nhiên sẽ tìm một cơ hội khác chỉ để mình hắn xem... nhưng hiện tại là muộn.

Bên cạnh Diệp Vô Song cũng là trừng mắt thật lớn, khí huyết dâng trào, tựa như rồng phượng, đây là lần đầu tiên hắn thấy được bậc này dung mạo tiên tử.

Tất cả mọi người tâm tư giờ phút này chỉ hiện lên vị này tiên tử, theo bản năng mà đắm chìm nhìn.

Đầu kia thon dài, trắng nõn chân dài cong cong theo lên gối phương để cho tất cả lòng người tâm đều động a.

Từng đạo bạch lụa ngẫu nhiên rủ xuống, ẩn ẩn hiện hiện che đi cái kia bạch ngọc đùi, tình cảnh như vậy để những cái kia người theo ý thức mà nhìn những cái kia khe hở lụa, tựa hồ như thấy cái gì theo bản năng lại nuốt xuống một ngụm nước bọt.

Bạch y này lại thập phần vừa vặn với nàng, váy chỉ dài tới chân phía trên mười tấc, vô ý làm lộ ra trắng nõn một nửa đùi ngọc, càng là cái kia linh lung chân.

Váy áo xõa tung như phượng lân mà múa, mang theo nhàn nhạt ánh sáng, những tia sáng đập vào mắt mọi người làm lộ rõ ràng cái này thiếu nữ bờ mông mượt mà.

Tựa xoay tròn vặn vẹo mà vào khay ngọc, bỗng nhiên xoay vào phác họa tinh tế bờ eo nhỏ yêu kiều nắm chặt làm chúng thế nhân thập phần điên đảo.

Trước người ngọn núi đồi kia ưỡn lên ngạo nghễ lại bị áo vũ che lại thật nghiêm, tựa như muốn người ta leo lên mà chinh phục.



Từng sợi tóc màu đen như tinh linh mà rủ xuống chơi đùa cái này không tỳ vết xinh đẹp khuôn mặt lưu luyến không rời.

Một đôi ngó sen ngọc thủ ẩn hiện trong từng đạo lụa mỏng yên tĩnh lưu lại bên eo thon nhỏ.

Tóc dài mà buộc lên, những cái này sợi tóc đen cứ rủ xuống mỹ lệ khuôn mặt, làm linh lung mũi có chút ưỡn lên.

Tất cả mọi người đều bị mê hoặc bởi người phong cảnh, dạng này dung mạo để người ta không thể không thở dốc gắt gao song thủ muốn bắt lấy cái này chân nhỏ, cái kia eo ngọc.

Nhìn lành lạnh mỹ lệ khuôn mặt mọi người mới bừng tĩnh, thiếu nữ trước mắt cơ hồ tựa như tiên tử hạ phàm, kiều diễm đến rung động lòng người.

“Thật đẹp … là tiên tử sao…”

“ Cái kia trắng…”

“Được nhìn thấy mỹ nhân như này…. Tê!...Ta c·hết ngay lập tức cũng đáng a”

"Ngươi tránh qua một bên cho đại gia ta nhìn là vị nào tiên tử a"

"Ngươi cái đại gia ngươi, cút đi, để ta đến"

Có người hít một hơi lãnh khí, ánh mắt gắt gao nhìn lên vị này tiên tử hạ phàm mà không chút nào khách khí, còn là lưu chuyển khắp nơi, dạng này dung mạo thật là để người ta tâm đều hái đi.

“Đây còn là nữ tử Khai Mạch cảnh lúc trước sao…?”

Song thủ hoàn toàn xiết chặt của Diệp Vô Song không khỏi không can tâm nhìn vị này thiếu nữ, hắn càng là muốn đem nàng ôm vào lòng mình mà bảo hộ cả đời, nguyện vì nàng mà nhảy vào hố lửa, còn mang theo một đạo ghen ghét vì sao Cơ Dạ Vân lại có đại duyên như này cùng tiên tử trước mặt làm bạn.



Tử Nguyệt bên cạnh nàng môi đào khẻ hở: “Đến tỷ tỷ ta còn động tâm huống chi bọn này gia hỏa, ngươi nên cẩn thận đó ~...”

“cạch,cạch,cạch”

Tiếng bước chân của nàng hướng đến Diệp Vô Song cùng Cơ Dạ Vân mà tới, đây là bảo y, còn là tinh phẩm dĩ nhiên chân trần mà đi cũng sẽ không ô uế, ngược lại còn có thần quang lưu chuyển.

“Đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở, Thanh Quân ghi nhớ…”

“Cái này bảo y ta Tử Nguyệt vì Thanh Quân bằng hữu định, người khác tranh ta sẽ không khách khí”

Đạo âm thanh không chút nào nhẹ nhàng mà vang vọng khắp lâu các, ai ai cũng biết vị này Thánh Nữ chính là đại ma đầu a, g·iết người không chóp mắt nên không ai muốn tranh dù sao dạng này tinh phẩm bảo y thập phần xa xỉ, cũng là không biết có hay không chọc tới hai vị này Thánh Thể cùng Thần Thể sinh khí...

Để Diệp Vô Song cùng Cơ Dạ Vân miên mang một lúc lâu rồi bừng tỉnh thanh tỉnh lại nhìn trước mặt nữ tử cười ngây ngô:” Thật đẹp, thật tốt nhìn”

Cơ Dạ Vân cười cười khoác tay không tự chủ miệng nói: “ Có khi Xuân qua bách hoa không nở, chỉ nguyện nở khi tiên tử hạ phàm”

Nghe thấy hai người chi ngôn, Cố Thanh Quân hừ lạnh: “Hừ”

Đẹp mắt lại sao? chẳng phải chỉ là túi da bên ngoài à, cũng không phải là của cái ngươi.

Đang nhìn xem cái kia thân mềm mảnh mai uyển chuyển mà sinh ra vô tận mị hoặc, loại này khí chất cùng dung mạo chưa từng xuất hiện từ Thánh Địa, nhất lưu tông môn, các loại tiểu thế gia, làm cho người người ở đây tâm đều đại loạn.

“Làm sao vậy ? Nàng là đang giận ta…?”

Vô ý thức kiềm chế mà miệng tự chủ mà thốt Diệp Vô Song, hắn không biết tại sao Cố Thanh Quân lại dạng này lạnh nhạt đối với hắn, nội tâm hoảng loạn, hắn cũng không muốn trêu nàng sinh khí chỉ muốn thay nàng một bộ nữ trang a, làm sao sẽ thành ra dạng này...Hắn cũng là mộng bức rồi.



Cơ Dạ Vân bất cắt dĩ thở dài tựa hồ minh bạch điều gì:

"Ngươi tự nghĩ đi Diệp huynh"

“ Chỉ còn một ngày nữa là thiết kiến yến hội, các ngươi dạng này Thánh Thể cùng Thần Thể tựa hồ là bận rộn cho việc tranh phong, nên ta sẽ bồi Thanh Quân đi dạo “. Tử Nguyệt nhìn Cơ Dạ Vân cùng Diệp Vô Song nói tới.

Mắt thấy Cố Thanh Quân không chút nào phản bác, Diệp Vô Song cùng Cơ Dạ Vân tựa hồ thất vọng mất mát mà nói: “Cũng tốt, Thanh Quân liền nhờ Tử Nguyệt Thánh Nữ”

Cơ Dạ Vân ánh mắt đảo qua một cái rồi lại tập trung Thanh Quân: “Ngày sau gặp lại”

Diệp Vô Song không nói gì nhưng tâm tư vẫn như cái kia Cơ Dạ Vân mong muốn ngày hội ngộ.

“Ừm, ngày sau gặp lại”

Cố Thanh Quân thanh âm vang vọng khắp lâu các, đạo này thân ảnh không kém mị hoặc Tử Nguyệt kéo đôi kia ngó sen ngọc thủ phá không mà đi đến cái kia xa hoa xa liễn.

“Còn nhìn sao Diệp huynh ? Đi thôi, chuẩn bị thật tốt để nàng không thất vọng”

Cơ Dạ Vân thở dài mang theo thật lớn mất mát thất vọng, Diệp Vô Song cũng là đồng dạng.

“Đi thôi, Cơ huynh, ngày sau còn gặp mà”

"Nhưng ta vẫn lo cho Thanh Quân, không biết cái kia Ma Nữ...."

"Diệp huynh đừng lo, Tử Nguyệt tuy hữu danh Ma Nữ nhưng nàng không phải vậy... Đi thôi"

Diệp Vô Song thở dài rồi cùng Cơ Dạ Vân thân ảnh hóa thành lưu quang mà cấp tốc phi hành hướng về trung tâm thành trì mà đi.

Trong một xa xỉ lâu các, một vị bạch y thân ảnh thiếu niên ánh mắt nhìn mà xa xăm tựa hồ suy nghĩ điều gì, rồi lại lắc đầu:

"Thiên Kiêu yến hội lần này nội tâm ta vẫn là có chút rung động... không biết yến hội lần này sẽ có dạng gì thiên kiêu...cũng không biết ta có thể cùng vị kia Thánh Thể tranh phong?"

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử?, truyện Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử?, đọc truyện Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử?, Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử? full, Bắt Đầu Xuyên Qua Thành Tiên Tử? chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top