Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 37: Bữa tiệc sinh nhật bắt đầu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa

Vào ngày tổ chức sinh nhật, bên ngoài khu Nghi Phong có rất nhiều phóng viên tụ tập, chen lấn tranh giành một chỗ đứng, tiếng bấm máy lẫn ánh đèn flash thi nhau lóe lên như muốn bắt lại từng khoảnh khắc, đây có thể nói là bữa tiệc quy tụ nhiều ‘cây đại thụ’ trong giới thương nghiệp cũng như người nổi tiếng nhất.

Ôn Niệm Nam cẩn thận tỉ mỉ chọn lựa quần áo, bộ trang phục màu xanh nhạt càng tôn lên làn da trắng nõn của cậu, dì Lam cũng phải không ngừng tấm tắc khen.

Vừa xuống lầu liền thấy rất nhiều khách đã tới, đều là những người nổi tiếng thường xuyên xuất hiện trêи tivi, tất cả vui vẻ trò chuyện với nhau, không ai để ý tới Ôn Niệm Nam.

Cậu biết những người này coi thường cậu, đối với bọn họ, Ôn Niệm Nam chỉ là kẻ bay lên đậu đúng cành cây bỗng biến thành phượng hoàng, huống hồ Cố Ngôn Sinh cũng chưa bao giờ để cậu vào mắt, chỉ có cái danh chồng-chồng ngoài mặt thì nịnh bợ cũng vô dụng.

Ôn Niệm Nam cảm thấy mình không hợp với nơi này, trong lòng có ý muốn rút lui, định đi lên lầu, vừa xoay lại liền đụng phải người đằng sau.

“Thật ngại quá… tôi không cố ý.” Ôn Niệm Nam vội vàng mở miệng xin lỗi, ngẩng đầu lên nhìn người vừa bị mình va phải.

“Nguyên Phong? Anh về khi nào vậy?”

“Mấy ngày trước, về dự tiệc sinh nhật Cố Ngôn Sinh, nhân tiện làm chút chuyện.”

Chu Nguyên Phong thấy sắc mặt Ôn Niệm Nam hơi nhợt nhạt, hỏi: “Cậu không sao chứ? Sắc mặt nhìn không tốt lắm.”

“Tôi hơi không thoải mái, muốn lên tầng nghỉ ngơi một lát.” Ôn Niệm Nam cũng không phải lấy cớ, hai ngày nay bệnh đau dạ dày càng ngày càng nặng hơn, vừa nãy uống thuốc giảm đau cũng không đỡ lắm.

“Được, chỗ này có tôi rồi, cậu không cần lo lắng.”

Người đến dự tiệc ngày càng đông, mấy chốc sẽ biến thành buổi tiệc xã giao, nơi mỗi người chuyện trò giao tiếp với nhau vì mục đích riêng phục vụ lợi ích của mình.

Chu Nguyên Phong cầm ly rượu đứng vào một góc không ai để ý quan sát mọi người xung quanh, bỗng nhiên nhìn thấy một người cũng tách biệt ở chỗ ít người, không chủ động đi giao thiệp với ai như mình. Người kia có một sống mũi cao đang đỡ chiếc gọng kính mạ vàng, khí chất ôn hòa lễ độ rất dễ nhận ra, có lẽ là cảm nhận được có ai đó đang nhìn mình, người đó liền nghiêng đầu về phía hắn.

Ánh mắt hai người chạm nhau thoáng chốc, sau đó đồng thời nâng ly rượu lên, gật đầu nhẹ một cái xem như chào hỏi.

Ngoài cổng truyền tới tiếng ồn ào, khách khứa cũng thi nhau nhìn ra, Chu Nguyên Phong liền biết ngay chủ nhân của buổi tiệc sinh nhật này tới rồi, quả nhiên nhìn thấy Cố Ngôn Sinh mặc một bộ âu phục màu đen, đang bị đám đông vây quanh bước vào, khuôn mặt đẹp đẽ tuấn mỹ luôn mang theo vẻ thờ ơ khiến người khác cảm thấy hắn xa cách lạnh lùng không thể chạm tới.

Nhân vật chính đã tới, bữa tiệc sinh nhật cũng chính thức bắt đầu.

Chốc lát sau, rất nhiều người vây quanh Cố Ngôn Sinh xum xoe nịnh bợ mời rượu hắn, hắn lại chỉ nhận rượu của người quen và bạn bè, Cố Ngôn Sinh không muốn uống, những người khác cũng không dám nói gì, đành phải giả lả vài câu khách sáo rồi rời đi.

Chu Nguyên Phong cầm một ly rượu lại gần, nói: “Sinh nhật vui vẻ, già thêm một tuổi rồi.”

Cố Ngôn Sinh nhận rượu nhấp một ngụm, trừng mắt liếc Chu Nguyên Phong: “Đồ trẻ con.”

Thấy ánh mắt Cố Ngôn Sinh đang đảo quanh căn phòng như đang tìm kiếm ai đó, Chu Nguyên Phong hỏi: “Tìm Ôn Niệm Nam sao?”

“Gì cơ?”

“Tôi hỏi cậu đang tìm bóng dáng vợ cậu sao?” Chu Nguyên Phong nhìn chằm chằm người trước mặt, hỏi lại.

“Phải, thân là chủ nhà lại không có mặt ở buổi tiệc để tiếp khách, càng ngày càng tự tung tự tác!”

Chu Nguyên Phong lắc lắc ly rượu trong tay, chậm rãi nói: “Cậu ấy thấy trong người không khỏe, lên phòng nghỉ ngơi rồi.”

Cố Ngôn Sinh hừ lạnh một tiếng: “Thân thể lại không thoải mái, cậu ta là búp bê bằng sứ sao? Suốt ngày giả vờ chỗ này không khỏe chỗ kia khó chịu cho ai nhìn.”

Chu Nguyên Phong khẽ lắc đầu, vừa định đáp lại thì thấy Ôn Niệm Nam đang từ trêи lầu đi xuống.

“Người cậu muốn tìm tới rồi kìa, vừa hay lát nữa hai người đi một vòng mời rượu khách khứa.” Nói xong quay người rời đi.

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa, truyện Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa, đọc truyện Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa, Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa full, Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top