Ấn Ngọc Uyên Ương

Chương 6: Chương 6 : Lo lắng .


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Ấn Ngọc Uyên Ương


Trời sáng , tôi mở mắt ra , hình như hôm qua tôi đã ngủ thiếp đi trong vòng tay của Vỹ Nại , tôi định ngồi dậy thì một bàn tay vòng qua người tôi , tôi nghiêng đầu qua nhìn , ai đó đang ôm tôi mà không phải Vỹ Nại .
Tôi hốt hoảng la lên :
- Á ...
Vỹ Nại chạy vàng nói :
- Vũ Vũ , nàng sao thế .
Tôi cứng đơ không ngồi dậy được , rồi người ôm tôi bị Vỹ Nại kéo ra đấm một cái ngang mặt . Vỹ Nại ôm lấy tôi rồi nói :
- Vũ Vũ , nàng không sao chứ .
Tôi đáp :
- Thiếp không sao .
Vỹ Nại buôn tôi ra đi đến túm lấy áo của người ôm tôi lay lay rồi nói lớn :
- Cậu là ai , vào nhà tôi làm gì hả ?
Người đó từ từ mở mắt ra rồi nói :
- Cha , làm gì mà hét to thế , con còn ngủ mà .

Nói xong anh ta xoa nhẹ má ngáp một cái .
Tôi và Vỹ Nại sững sờ , tôi nhìn anh ta rồi nói :
- Vỹ Lạc , là con phải không ?
Anh ta đi đến chỗ tôi rồi nói :
- Mẹ , Vỹ Lạc lớn rồi nè .
Vừa nói anh ta vừa ôm chầm lấy tôi , tự nhiên chúng tôi bị tách ra , tôi nhìn Vỹ Nại , mặt mày chàng hầm hầm cứ như sắp bốc hỏa , chàng nhấp môi nói :
- Giải thích chuyện này coi .
Tôi nhìn qua Vỹ Lạc , Vỹ Lạc gãi đầu nói :
- Con cũng không biết , cha vừa tỉnh dậy đi ra ngoài thì con cũng dậy theo , con ngồi dậy thì tự nhiên quần áo con rách , người con đang lớn dần lên , sẵn đó con mượn áo của cha mặc luôn .
Tôi nói :
- Vỹ Lạc , con ngủ thêm đi .
Tôi kéo Vỹ Nại đi ra ngoài rồi nói :

- Chàng không thấy lạ sao , làm sao chỉ qua một đêm mà Vỹ Lạc lớn thế được .
Chàng suy nghĩ rồi nói :
- Lạ nhỉ .
Trúc Ly nương nói :
- Chẳng có gì lạ cả , là ta giúp con trai của hai người đấy .
Tôi và Vỹ Nại nhìn xung quanh , Trúc Ly Nương hiện thân ra và nói :
- Bây giờ con trai của hai người sẽ sống trong thân thể của một thanh niên 18 tuổi , nó sẽ không già đi vì nó thừa hưởng linh khí tiên từ thánh nữ và ấn ngọc .
Bây giờ thì tôi mới hiểu , Vỹ Nại lên tiếng hỏi :
- Vũ Vũ , đây là ai thế .
Tôi chưa kịp trả lời thì Trúc Ly Nương lên tiếng :
- Ta là Trúc Ly Nương , thánh mẫu ở núi Luân Hồi , ta đến đây là để nói cho hai người biết một chuyện , hai ngày nữa ta sẽ đến đưa linh hồn Vỹ Nại đi , hai người chuẩn bị tâm lý đi .
Nói xong Trúc Ly Nương bay đi .
Chuyện gì thế này , sao lại là hai ngày , hai giọt lệ của tôi cứ nối nhau mà tuôn xuống , tôi chết lặng ôm miệng quỳ thụp xuống khóc nức nở , toàn thân tôi run rẩy , tôi thật sự không muốn tin , nhưng sao từng lời nói của Trúc Ly Nương cứ lảng quảng bên tai tôi .
Vỹ Nại ngồi xuống ôm lấy tôi rồi nói :
- Nàng đừng khóc , nàng cứ thế này làm sao ta an tâm mà đi được .
Tôi cắn chặt môi , ôm chàng khóc nức nở , hình như tiếng khóc của tôi làm Vỹ Lạc tỉnh giấc , Vỹ Lạc chạy ra gọi tôi , tôi cảm nhận được sự lo lắng từ Vỹ Lạc , tôi cứ khóc mà chẳng nói gì hơn .


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ấn Ngọc Uyên Ương, truyện Ấn Ngọc Uyên Ương, đọc truyện Ấn Ngọc Uyên Ương, Ấn Ngọc Uyên Ương full, Ấn Ngọc Uyên Ương chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top