Âm Dương Miện

Chương 148: Đầm lầy sương mù(Toàn)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Âm Dương Miện

Cơ Động khẽ lay nhẹ sợi dây leo một chút, ý bảo mình đã biết rồi, Diêu Khiêm Thư tiếp tục bước về phía trước. Cơ Động chỉ cảm thấy đi về phía trước ước chừng khoảng nửa canh giờ, Diêu Khiêm Thư chợt dừng lại.

Hào quang màu xanh ngọc bích chợt lóe lên, sợi dây dẫn đường thấm đẫm Cực Hạn Giáp Mộc ma lực kia chợt nhảy vào trong tay Diêu Khiêm Thư. Một tầng ma lực màu xanh ngọc bích chợt lóe lên, Cơ Động lúc này có thể nhìn thấy rõ mặt của bạn đường mình.

- Huynh đệ, tiếp theo là phải nhờ đến năng lực của ngươi rồi. Chúng ta đã đi đến bên cạnh đầm lầy sương mù. Dây leo dẫn đường đến đây cũng không thể xác định phương hướng giúp chúng ta nữa. Ta đã đến nơi này tổng cộng hai lần. Lần đâu tiên đến đây, ta chỉ dừng lại ở bên ngoài đầm lầy, không có đi sâu vào trong. Lần thứ hai đến đây ta có chuẩn bị cẩn thận một tí, chỉ là khi ta vừa mới thâm nhập vào trong đó, còn chưa kịp tìm được mục tiêu, đã gặp phải nguy hiểm rồi, không thể không quay trở ra. Cũng may là ta có chuẩn bị trước, nên mới có thể toàn thân trở lại. Tầng sương mù này quả là vô cùng phiền phức, không thể nhìn được đến mọi vật xung quanh. Đáng tiếc là từ khi tiến vào trong đầm lầy, dây leo dẫn đường lại không có tác dụng gì cả, bởi vì trong đầm lầy không hề có cây cối gì, nó không thể thông qua cảm ứng với cây cối mà tiến hành dẫn đường cho chúng ta. Cho nên hiện tại chúng ta nhất định phải tạm thời xua tan chúng đi, để cho chúng ta nhìn thấy rõ đường lối phía trước, chúng ta liền có thể đi vào trong.

Cơ Động gật gật đầu, ý tứ của Diêu Khiêm Thư hắn đã hiểu rất rõ.

Hào quang chợt lóe lên, Bính Hỏa màu đỏ hồng đã từ trên tay hắn bốc cao lên. Hắn nhất thời phát hiện, ở nơi này mà thi triển ra ma kỹ Hỏa Hệ rất không thoải mái, không khí trong này nơi nơi đều choáng đầy Thủy nguyên tố, Hỏa nguyên tố ít đến đáng thương. Muốn mượn dùng Hỏa nguyên tố bên ngoài để tăng cường năng lực bản thân là cực kỳ khó khăn, chỉ có thể dựa vào ma lực của chính bản thân mình mà tiến hành thiêu đốt.

Tuy rằng hấp thu Hỏa nguyên tố rất khó, thế nhưng hiệu quả của ngọn lửa thiêu đốt lại hết sức rõ ràng. Màn sương trắng nồng đậm trong không khí dưới sự thiêu đốt của Bính Hỏa màu đỏ hồng nóng rực kia nhanh chóng bị xua đi. Trong nháy mắt, Cơ Động và Diêu Khiêm Thư đã có thể nhìn thấy rõ được đối phương.

Diêu Khiêm Thư đưa ra một viên dược hoàn màu xanh thẫm cho Cơ Động:

- Nơi này chướng khí rất nặng, lại có độc. Tuy rằng ngươi là Hỏa thuộc tính, có năng lực kháng độc rất mạnh, nhưng tốt nhất cũng nên ăn vào một viên Ngự Chướng Hoàn của ta để đề phòng. Thứ này nếu như ta đem bán cho người khác, chắc chắn không dưới mười kim tệ một khỏa đâu.

Cơ Động có chút buồn cười, nuốt viên dược hoàn xuống, nói:

- Có phải ở trong mắt ngươi, thứ gì cũng có thể đem ra mà quy đổi thành tiền không vậy?

- Ặc… cũng không phải mọi thứ đều như vậy. Bất quá cũng đa số mọi thứ. Có nhiều tiền tốt hơn nhiều. Cái gì cũng cần đến tiền có phải không? Cơ Động, Bính Hỏa của ngươi hình như cũng không có tác dụng nhiều a! Tầm nhìn chúng ta cũng chỉ trong phạm vi ba thước mà thôi. Hay là ngươi dùng Cực Hạn Bính Hỏa đi, sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.

Cơ Động liếc nhìn hắn một cái:

- Ma lực khôi phục dược hoàn ngươi cho ta à?

Vừa nói, cổ tay hắn vừa lật một cái, đồ án Kim sắc Phượng Hoàng trên Chu Tước Thủ Trạc của Cơ Động chợt lóe lên một cái, một bình rượu đã nằm trong tay hắn.

Mở nắp bình ra, hơi rượu nồng nặc xông lên tận mũi. Cơ Động hớp một hớp rượu, đem tay phải đang thiêu đốt Bính Hỏa lên trước mặt, phù một tiếng, dưới sự thúc giục ma lực trong cơ thể, một hớp rượu này liền văng thẳng về phía trước.

Diêu Khiêm Thư giật mình hoảng sợ, một khỏa Hỏa cầu thật lớn từ trước mặt Cơ Động bay thẳng về phía trước. Những nơi mà nó đi qua, sương mù đều tách hẳn sang hai bên, khí lực của Cơ Động rất mạnh, một ngụm này hắn phun ra ước chừng hơn hai mươi thước. Trước mặt của hai người cũng tự nhiên xuất hiện một con đường mòn dài khoảng hai mươi thước. Mà ngay cả sương mù hai bên cũng tùy thời tiêu tán bớt ít nhiều.

Diêu Khiêm Thư giật mình thốt lên:

- Như vậy cũng được sao?

Cơ Động nói:

- Những loại rượu cao có nồng độ cồn rất lớn, tuy rằng nơi này hơi nước dày đặc, nhưng cũng không thể nào ảnh hưởng đến việc thiêu đốt của rượu. Dùng rượu để mở đường, có thể tiết kiệm được không ít ma lực.

Dưới sự *** rọi của hơi rượu thiêu đốt, Cơ Động có thể rõ ràng nhìn thấy, mặt đất ở phía trước đều là một mảnh đầm lầy ẩm ướt, nhìn qua giống như mặt đất màu xám, thế nhưng thỉnh thoảng lại nhìn thấy có vài bọt khí từ dưới bùn lầy bốc lên, có thể xác định mặt đất này khó có thể đi lại trên đó.

Diêu Khiêm Thư vươn ngón tay cái về phía Cơ Động, tay phải vẫy mạnh một cái về phía sau. Lúc này đây, hắn trực tiếp phát ra Cực Hạn Giáp Mộc ma lực, quang mang màu xanh ngọc bích chợt mở rộng ra, thanh âm tí tách tí tách nhanh chóng từ dưới chân hai người vang lên.

Chỉ thấy từng sợi từng sợi dây leo chợt kéo dài ra, rất nhanh sinh trưởng kéo dài về phía đầm lầy, trong nháy mắt tạo thành một cây cầu rộng ba thước, chiều dài vươn đến chỗ khỏa Hỏa cầu của Cơ Động bắn ra. Có được một lượng lớn dây leo lót phía dưới, đi trên đầm lầy cũng không thành vấn đề gì.

Làm xong chuyện này, Diêu Khiêm Thư có vẻ thoải mái hơn nhiều, làm dấu với Cơ Động vài cái, hai người cất bước trên cây cầu bằng dây leo, xuất phát đi vào trong đầm lầy. Mặc dù sợi dây leo dẫn đường chứa đựng ma lực cũng không thể dẫn đường cho bọn họ nữa, thế nhưng nó vẫn có thể giúp cho bọn họ nhận rõ được phương hướng, trở thành phương tiện chủ yếu giúp bọn họ tiến sâu vào trong đầm lầy. Chỉ cần cây cầu dây leo dưới chân Diêu Khiêm Thư được hắn không ngừng đem ma lực Cực Hạn Giáp Mộc hệ có chứa sinh mệnh lực khổng lồ rót vào trong đó, nó sẽ vẫn tiếp tục kéo dài về phía trước.

Tầng sương mù bị rượu thổi tan đã một lần nữa tràn ngập trở lại, khi hai người đi sâu thêm vào trong đầm lầy, sau lưng bọn họ đã là một mảnh sương mù trắng toát. Tâm tính của Cơ Động rất trầm ổn, tuyệt không vì tình huống như thế mà lo lắng, hắn còn có rất nhiều thủ đoạn không có dùng đến, hắn cố tình sử dụng rượu để dẫn lửa, chủ yếu là vì tiết kiệm ma lực. Ngay cả Diêu Khiêm Thư cũng không biết bên trong đầm lầy còn có thể gặp phải nguy hiểm gì nữa, giữ lại càng nhiều ma lực cũng không thể nghi ngờ chính là biện pháp bảo vệ mình tốt nhất.

Phốc—, lại thêm một ngụm rượu lửa phun ra, sương mù dày đặc lại bị đẩy ra một lượng lớn. Cực Hạn Giáp Mộc kết hợp với Cực Hạn Bính Hỏa, hai người một người bắn ra rượu lửa, một người dùng dây leo lát đường, tốc độ tiến lên mặc dù cũng không nhanh lắm, nhưng cực kỳ vững vàng. Dưới chân có cây cầu bằng dây leo lát đường, cho dù thật sự gặp phải vấn đề gì, bọn họ cũng có đường lui về phía sau. Sự diệu dụng của Song Hệ Phối Hợp lúc này mới bắt đầu thể hiện ra. Đó cũng là nguyên nhân trọng yếu vì sao Diêu Khiêm Thư lại cực lực mời Cơ Động đi theo hắn tìm bảo tàng.

Càng đi sâu vào trong đầm lầy sương mù, hơi nước trong không khí càng ngày càng trở nên dày đặc hơn. Cây cầu kia chứa đựng thêm hai người phía trên, khẽ oằn xuống một chút, chìm nhẹ vào trong đầm lầy, sinh ra thanh âm xèo xèo nhẹ.

Một lọ rượu mạnh đã phun ra hết, hai người cũng đã xâm nhập được khoảng vài trăm thước trong đầm lầy sương mù.

Diêu Khiêm Thư nói:

- Dựa theo bảo tàng đồ, sau khi tiến vào trong đầm lầy sương mù, đi khoảng chừng một dặm là có thể đi đến một cái đảo nhỏ nằm ở giữa đầm lầy.

Vừa nói hắn vừa ăn một viên Ma Lực Khôi Phục Dược Hoàn, khôi phục lại Cực Hạn Giáp Mộc ma lực của chính mình. Hắn dùng Cực Hạn Giáp Mộc ma lực thúc dục dây leo dưới chân, ma lực tiêu hao đã nhiều hơn Cơ Động rất nhiều. Tuy rằng hiện tại ma lực của hắn cũng còn thừa khá nhiều, nhưng hắn cũng muốn bảo trì ma lực ở trạng thái tốt nhất để tùy thời ứng biến.

Ngay khi Cơ Động vừa mới lấy ra bình rượu thứ hai định sử dụng, đột nhiên ngay lúc đó, hai người đồng thời nghe thấy một cỗ mùi tanh truyền đến. Diêu Khiêm Thư hét lớn một tiếng:

- Cẩn thận!

Toàn thân bích quang đại phóng, mấy sợi dây leo dưới chân điên cuồng dựng thẳng lên, cơ hồ là trong nháy mắt biến lớn lên gấp nhiều lần, hóa thành một thân cây thô chắc cực lớn, bao phủ hoàn toàn thân thể của hai người bên trong. Sử dụng những loại thực vật mềm mại như dây leo thế này vốn là sở trường của Ất Mộc Hệ, Diêu Khiêm Thư chỉ dựa vào sinh mệnh lực của Cực Hạn Giáp Mộc Hệ mà thúc dục những thân dây leo kia sinh trưởng nhanh lên mà thồi. cũng không có khả năng tạo thành năng lực chiến đấu thực thế của những sợi dây leo. Lúc này dây leo đã được ma lực Cực Hạn Giáp Mộc của hắn ảnh hưởng, hóa thành thân cây lớn, đây mới chính là thủ đoạn chân chính của Giáp Mộc Hệ.

Một tiếng phịch thật lớn vang lên, Cơ Động chỉ cảm thấy bức tường gỗ do Diêu Khiêm Thư tạo ra chợt lay động kịch liệt một trận. Một cỗ lực lượng thật lớn chợt đập mạnh vào khiến cho bức tường gỗ lung lay như muốn đổ, tựa hồ như có một thứ gì đó thật lớn đang đập thẳng vào bức tường vậy.

Ngay tại lúc này, Cơ Động liền thể hiện ra chỗ cường hãn của mình, hai tay đồng thời nâng lên, luồng Âm Dương Lốc Xoáy nháy mắt tăng tốc, giống như là một cơn lốc liên tục xoay tròn vậy, nâng Cực Hạn Bính Hỏa của hắn chớp mắt bộc phát ra, ngọn hỏa diễm màu kim đỏ chợt nở rộ, lấy thân thể mình làm trung tâm, bỏ qua thân thể Diêu Khiêm Thư, hướng tới bốn phương tám hướng xung quanh bùng nổ.

Bính Hỏa bình thường chỉ có thể khiến cho hơi nước tách ra một bên, nhưng cái này lại là Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, vừa bốc lên nhất thời đã làm toàn bộ hơi nước xung quanh hóa thành hư không cả. Trong vòng đường kính ba mươi thước, toàn bộ màn sương mù nháy mắt hóa thành khoảng không. Đồng thời, bức tường gỗ do Cực Hạn Giáp Mộc ma lực của Diêu Khiêm Thư thúc dục thành cũng đã bị Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa thiêu đốt cho bốc cháy lên, hóa thành một bức tường lửa hoàn toàn đem hai người bảo vệ bên trong.

Lúc này, bọn họ cũng đồng thời nhìn thấy được rõ ràng thứ phát ra công kích về phía bọn họ. Đó là một con rắn cực kỳ lớn, nó từ phía đầm lầy phía dưới chui lên, phần bộ phận thân thể nằm bên ngoài bùn lầy dài đến hơn sáu, bảy thước. Thân to như cái thùng nước, trong cái miệng khổng lồ cũng không hề có cái răng nhọn nào, thế nhưng miệng rắn há ra cũng đủ để nuốt chửng một con tê ngưu trưởng thành.

- Là Sâm Lâm Cự Mãng?

Cơ Động hét lớn một tiếng. Sâm Lâm Cự Mãng là loại rắn có thân thể lớn nhất trong loài rắn, ở thế giới kiếp trước của Cơ Động cũng có. Mà con Sâm Lâm Cự Mãng này so với trong trí nhớ của hắn rõ ràng là lớn hơn rất nhiều, hơn nữa bên ngoài làn da của nó còn ẩn hiện một tầng hào quang màu tím nhàn nhạt, hiển nhiên đây là một loại ma thú. Chỉ là không nhìn ra cấp bậc của nó mà thôi.

- Ngũ giai ma thú. Không ổn, cái đầm lầy sương mù này chỉ sợ là ổ của bầy Sâm Lâm Cự Mãng này. Sâm Lâm Cự Mãng luôn luôn sống theo kiểu quần cư. Bình thường chúng chỉ là Tứ Giai Ma Thú mà thôi, Ngũ Giai Ma Thú hẳn là Sâm Lâm Cự Mãng Vương. Chúng ta gặp phiền phức lớn rồi.

Gặp phải nguy hiểm, Diêu Khiêm Thư cũng thể hiện ra sự bình tĩnh của mình, trước tiên đem tất cả những kiến thức cần thiết về đối thủ mà mình biết nói hết ra.

Hai người liếc nhau, Cơ Động quát to:

- Giúp ta.

Vừa nói, hắn tiến lên một bước, đứng ra phía trước, đồng thời nuốt một viên Ma lực Hồi phục Dược hoàn, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa chợt thu liễm lại, tập trung toàn bộ lên cánh tay phải.

Diêu Khiêm Thư ngầm hiểu, bước một bước đứng sau lưng Cơ Động, hai tay đồng thời đặt lên lưng hắn. Dưới tác dụng của ma lực Cực Hạn Giáp Mộc mặc dù bên ngoài thân thể Cơ Động ngập tràn khí tức của Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, nhưng cũng tạm thời không thương tổn gì đến hắn.

Sinh mệnh lực dâng trào tựa như một dòng suối rót vào cơ thể Cơ Động, hắn chỉ cảm giác được luồng Âm Dương Lốc Xoáy của mình giống như nháy mắt được tiêm một liều thuốc tăng lực, ma lực tăng lên gấp bội phần. Khỏa Dương Miện màu trắng trên đỉnh đầu phát ra quang mang sáng rọi, cực kỳ chói mắt, ma lực trong cơ thể tràn trề giống như dùng hoài không hết vậy. Trên nắm tay phải, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa dâng lên ước chừng hơn ba thước. Ngay cả khỏa Bính Hỏa Tinh Miện thất giai nằm trên cái bao tay Nhật Nguyệt Song Huy cũng bị thiêu đốt thành màu vàng kim.

Lần đầu tiên chân chính cảm nhận được hiệu quả tăng phúc của Mộc Sinh Hỏa, Cơ Động quả thật phấn chấn tinh thần. Hắn rõ ràng cảm giác được, giờ khắc này ma lực của chính mình tuyệt đối ngang bằng với khi thi triển ra Chu Tước Biến, hơn nữa còn là khi đã cùng với Hỏa Nhi phối hợp nữa.

Diêu Khiêm Thư vốn là cường giả Tứ quan, ma lực Cực Hạn Giáp Mộc Tứ quan làm nhiên liệu cho Cực Hạn Bính Hỏa ba quan thiêu đốt. Ma lực của hai người bốc lên mãnh liệt, hiệu quả Cực Hạn liền bày ra, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa trên nắm tay của Cơ Động đã gần như tiếp cận thực lực sáu quan.

Con Sâm Lâm Cự Mãng Vương kia ngay khi Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa nháy mắt bộc phát đã bị dọa cho sợ hãi. Thủy vốn khắc Hỏa, thế nhưng, khi Thủy nguyên tố bình thường gặp phải Cực Hạn Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cũng phải bị thiêu đốt hết. Từ trên người Cơ Động, nó rõ ràng cảm nhận được khí tức của thiên địa. Hơn nữa, có bức tường lửa kia ngăn phía trước, nó chung quy cũng không dám trực tiếp xông tới.

Lúc này, có thể rõ ràng thấy được, xung quanh ngay chỗ Cơ Động và Diêu Khiêm Thư đang đứng, bên ngoài đường kính ba thước, có ít nhất chục con Sâm Lâm Cự Mãng đã chui lên từ dưới đầm lầy, đem bọn họ bao vậy chặt chẽ trong đó. Mùi hôi tanh hỗn hợp từ bùn đất cùng với mùi do bọn chúng phát ra, có thêm chút khí tức hư thôi làm mọi người cảm thấy buồn nôn. Chỉ có bên trong phạm vi không khí bị Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa thiêu đốt, không khí mới cực kỳ thanh sạch.

Hít sâu một cái, bên trong ***g ngực Cơ Động chợt bành trướng lên, Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa trên tay phải thiêu đốt càng mãnh liệt hơn. Sau lưng hắn và Diêu Khiêm Thư, thân ảnh cao ngạo của Hỏa Diễm Quân Vương chợt xuất hiện, vô cùng chân thực. Ngay khi khí tức của Hỏa Diễm Quân Vương vừa xuất hiện, tầng sương mù vốn đã bịt dạt ra một khoảng lớn lại mở ra thêm một bước nữa. Đã từng là một trong hai đại quân vương dưới thế giới trong lòng đất, Hỏa Diễm Quân Vương nắm giữ trong tay Cực Hạn Bính Hỏa, luận về thực lực, hắn còn mạnh hơn Bính Hỏa Thần Thú một bậc, bởi vì hắn vốn hoàn toàn là cường giả của cả một thế giới. Dưới uy áp của hắn, tầng sương mù choáng đầy hơi nước này làm sao có thể tồn tại được? Cảnh vật chung quanh càng trở nên rõ ràng hơn nhiều, càng có nhiều con Sâm Lâm Cự Mãng xuất hiện trong tầm mắt của Cơ Động và Diêu Khiêm Thư. Đồng thời, những nơi mà bọn họ có thể nhìn thấy cũng được mở rộng ra.

Một tiếng thét to rõ từ trong miệng Cơ Động vang lên, bàn tay được thiêu đốt bởi hỏa diễm vàng kim chói mắt giơ cao lên quá đầu, hỏa diễm khủng bố mà cực nóng từ trên người Hỏa Diễm Quân Vương hoàn toàn phóng thích ra, khiến cho không khí xung quanh trở nên vặn vẹo hẳn lên. Cho dù là Diêu Khiêm Thư đang đứng phía sau tiến hành tăng phúc cho hắn cũng có chút chịu đựng không nổi. Cả người Diêu Khiêm Thư lúc này được bao phủ một tầng quang mang màu ngọc bích dày đặc, mặc dù như vậy, ma lực trên người hắn vẫn bị chấn động phải giảm bớt vài phần.

Đám Sâm Lâm Cự Mãng kia mặc dù vây kín bọn họ, thế nhưng vì cảm nhận được sự bá đạo ngập trời của Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, nên cũng không có con nào can đảm phát ra công kích.

Cơ Động cũng không có để Diêu Khiêm Thư đợi lâu, hắn đã súc lực xong, ngay lúc Diêu Khiêm Thư sắp chịu đựng không nổi, hai chân Cơ Động đột nhiên dùng sức dậm mạnh lên cây cầu bằng dây leo, mượn dùng lực đàn hồi dẻo dai của đám dây leo kia, cả người thoát ly khỏi sự tăng phúc của Diêu Khiêm Thư, phóng thẳng lên trời. Hỏa diễm màu đỏ kim chói mắt trong nháy mắt từ trên bàn tay phải lan truyền ra khắp toàn thân. Cả người hắn lúc này nhìn qua đã hoàn toàn là một đoàn hỏa diễm màu đỏ kim.

Hư ảnh cao ngạo của Hỏa Diễm Quân Vương nhanh chóng nay lên, ngay giữa không trung cùng với thân thể Cơ Động hợp lại làm một. Lúc này Diêu Khiêm Thư có thể nhìn thấy, cũng chỉ là một đoàn kim sắc chói chang. Giờ khắc này đây, mặc dù có rất nhiều Sâm Lâm Cự Mãng đang bao vây xung quanh hai người, toàn bộ đều là những ma thú tứ giai cường đại, thế nhưng trung tâm của đầm lầy sương mù cũng chỉ còn có một mà thôi.

- Cấm Bách Thiên Diễm Dương Trùy.

Cơ Động cũng không có phát động công kích về phía đám Sâm Lâm Cự Mãng. Ngay khi đoàn hỏa diễm Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa kia bùng nổi, cả người hắn đã hóa thành một mũi tên màu đỏ kim thật lớn. Từ phương hướng mà xét, mục tiêu lại là đầm lầy dưới chân hắn và Diêu Khiêm Thư đứng lúc nãy.

P/s: đã gộp thành 1 chương

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Âm Dương Miện, truyện Âm Dương Miện, đọc truyện Âm Dương Miện, Âm Dương Miện full, Âm Dương Miện chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top