Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Âm Dương Miện
Cơ Động nghe xong Diêu Khiêm Thư nói, trong lòng đã có nhận thức cơ bản về sự tồn tại của Thiên Can Thánh Đồ:
- Vừa rồi Thiên Cơ có nói, chúng ta còn thời gian bảy năm nữa. Thánh Tà Thông Đạo cứ năm năm mới mở ra một lần, cũng là lần Thánh Tà Thông Đạo tiếp theo nữa mở ra mới có thể xuất hiện nguy cơ.
Diêu Khiêm Thư gật gật đầu:
- Đúng là như vậy, trước khi gặp ngươi, những Thiên Can Thánh Đồ đời này đã xuất hiện tụ họp lại thương lượng với nhau, đưa ra thống nhất, lần Thánh Tà Thông Đạo tiếp theo mở ra, chúng ta sẽ đi đến Thánh Tà Chiến Trường, tra xét xem đến tột cùng là vấn đề có thể xuất hiện ở đâu.
Cơ Động nói:
- Vị Thiên Cơ rốt cuộc là người như thế nào? Hắn cùng với Thiên Can Thánh Đồ có quan hệ như thế nào?
Trong mắt Diêu Khiêm Thư toát ra vẻ tôn kính:
- Thiên Cơ cũng không giống như Thiên Can Thánh Đồ chúng ta, chúng ta là đúng thời cơ mà sinh ra, mà Thiên Cơ chính là đời đời truyền thừa. Tính đến nay, bọn họ đã truyền thừa hơn một trăm đời rồi. Những lúc Thánh Đồ không xuất hiện, bọn họ chỉ là những vị tiên tri thông thường mà thôi. Đến khi Thánh Đồ chúng ta xuất hiện, bọn họ sẽ là người chỉ dẫn cho chúng ta. Các đời Thiên Cơ đều có toàn bộ tư liệu và lịch sử về Thiên Can Thánh Đồ chúng ta. Bọn họ là những người đáng tôn kính nhất. Có lẽ mọi người chỉ biết đến sự tồn tại của Thiên Can Thánh Đồ chúng ta, nhưng có mấy ai biết đến sau lưng các Thánh Đồ, còn có Thiên Cơ lặng lẽ hi sinh cơ chứ? Không ngờ rằng tên tiểu tử mà ngươi giúp đỡ lại chính là Thiên Cơ đời tiếp theo. Thiên Cơ sẽ cấp cho chúng ta phương hướng hành động. Nếu như nói Thánh Vương là trung tâm và Thủ lĩnh của Thiên Can Thánh Đồ, thì Thiên Cơ chính là vị quân sư cũng như linh hồn của các Thiên Can Thánh Đồ vậy.
Cơ Động nói:
- Ta vốn chuẩn bị đi một chuyến sang Đông Thổ Đế Quốc du lãm. Hiện tại các ngươi đã nói ta là một thành viên trong Thiên Can Thánh Đồ, vậy ta sẽ đi theo ngươi một chuyến vậy. Đối với Thánh Tà Chiến Trường, ta cũng cảm thấy có chút hứng thú. Nếu không phải đã rời khỏi Âm Dương Học Đường, chỉ sợ trong đám đệ tử Thiên Can Học Viện tiến vào Thánh Tà Chiến Trường lần kế tiếp cũng có mặt ta.
Diêu Khiêm Thư rõ ràng nhẹ nhàng thở ra:
- Đúng là thuyết phục được ngươi cũng không phải là chuyện dễ dàng a. Mọi người đều nói Hỏa Hệ rất cố chấp, lần này ta chân chính hiểu được rồi.
Cơ Động nói:
- Mỗi người đều có lý tưởng sống của mình, chẳng qua là lý tưởng sống bất đồng mà thôi. Ăn một chút đi, không nên lãng phí.
Nói xong chuyện chính, hai người mới bắt đầu ăn cơm. Thức ăn tuy rằng hơi lạnh một chút, thế nhưng cũng khá ngon miệng. Khiến cho Cơ Động không ngờ tới chính là, Diêu Khiêm Thư ăn uống giống như là càn quét vậy, hắn chỉ mới ăn có mấy miếng, thức ăn cũng đã không còn miếng nào nữa.
- Tiểu nhị, tính tiền.
Diêu Khiêm Thư sau khi triệt tiêu đi ma lực Cực Hạn Giáp Mộc của mình, quay ra ngoài gọi lớn một tiếng.
Đến khi gã phục vụ đi vào phòng, Diêu Khiêm Thư lại chỉ chỉ về phía Cơ Động:
- Này, đòi tiền hắn á.
Cơ Động nhướng mày:
- Vì sao lại là ta?
Vẻ mặt Diêu Khiêm Thư rất không cam lòng nói:
- Vừa rồi ngươi đột nhiên bỏ đi, chính là ta tính tiền. Lần này đến phiên ngươi. Ai da, thật là đau xót, lãng phí quá. Nếu không phải ngươi chạy quá nhanh, gói lại đem về cũng được mà.
Nhìn vẻ mặt hết sức đau đớn của hắn, Cơ Động vừa trả tiền cơm vừa nói:
- Khó trách Vân Thiên Cơ nói ngươi là người động thủ dưới quan tài, người chết cũng đòi tiền. Quả nhiên là keo kiệt đến cực điểm.
Diêu Khiêm Thư đảo cặp mắt trắng dã nói:
- Ta đây tiết kiệm một chút không được sao?
Cơ Động chẳng muốn cùng hắn tranh luận việc cỏn con đó, đứng lên bước ra ngoài, hai người một trước một sau ra khỏi quán cơm.
Dáng người Diêu Khiêm Thư cao hơn Cơ Động một chút, dù sao hắn cũng là thanh niên đã hoàn toàn trưởng thành. Khẽ cúi đầu, thấp giọng nói bên tai Cơ Động:
- Chúng ta cũng không cần vội đi Đông Mộc Đế Quốc, dù sao cũng còn đến hơn một năm thời gian nữa mà. Ta có nơi này rất thú vị, hay là chúng ta cùng đi đi. Nơi này rất đáng để thám hiểm. Vốn là ta định đi một mình, nhưng có thêm ngươi thì càng tốt. Chúng ta Mộc Hỏa phối hợp, tuyệt đối không có chuyện gì bất trắc xảy ra.
- Không có hứng thú, không đi.
Cơ Động ngay cả hỏi cũng không hỏi Diêu Khiêm Thư là muốn đi đâu, đã lập tức từ chối. Đã từng sống ba mươi năm ở kiếp trước, kinh nghiệm xã hội của hắn phong phú đến mức nào. Chỉ cần nhìn thấy ánh mắt lóe ra quang mang kim tiền của Diêu Khiêm Thư, hắn cũng biết ngay là không phải chuyện tốt.
- Ặc…, Cơ Động, nói thế nào thì chúng ta cũng tính là bạn bè. Đi đến nơi đó đối với ngươi mà nói cũng rất có lợi đó! Đi thám hiểm, chẳng lẽ ngươi không có hứng thú hay sao? Chúng ta đều là người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi cũng không có lòng hiếu kỳ hay sao?
Cơ Động nhìn gương mặt mang theo vài phần biểu tình vô lại của Diêu Khiêm Thư, mở to hai mắt:
- Không có hứng thú, Thiên Cơ đã nói rõ, là ngươi đi theo ta, chứ không phải là ta đi theo ngươi. Điều này chắc ngươi không quên hả.
Diêu Khiêm Thư thở dài một tiếng:
- Thật sự là chịu thua ngươi. Hay là như vầy đi, cứ coi như là ta thuê ngươi đi. Ngươi đi giúp ta một chuyến, được không? Ta trả tiền thuê cao giá cho.
Trên mặt Cơ Động toát ra một tia mỉm cười, không biết vì cái gì, nhìn thấy cảnh gã được xưng là thần y đòi tiền người chết, tặng người có duyên tên gia hỏa này bị chơi xỏ, trong lòng hắn thật sự là vô cùng sảng khoái.
- Ngươi trả bao nhiêu tiền?
Diêu Khiêm Thư ra vẻ đau khổ, dò hỏi:
- Một trăm kim tệ, thế nào?
Cơ Động nhìn hắn bằng ánh mắt quái dị:
- Hóa ra Thiên Can Thánh Đồ lại không đáng giá đến như vậy.
- Ặc…, ta sợ ngươi luôn. Ngươi thật sự là chỉ mới có mười lăm tuổi thôi sao? Làm sao mà khó lay chuyển đến như vậy? Được rồi. Ta dùng mấy thứ này để trao đổi với ngươi vậy.
Vừa nói, Diêu Khiêm Thư không biết từ đâu móc ra một cái bình sứ đưa cho Cơ Động.
Cơ Động đón lấy bình sứ, mở ra, phát hiện bên trong tựa hồ như có mấy viên dược hoàn màu đỏ:
- Đây là cái gì?
Diêu Khiêm Thư đắc ý nói:
- Ma lực hồi phục dược hoàn. Toàn bộ đại lục chỉ có mình ta biết công thức, cũng chỉ có mình ta mới có thể luyện chế ra. Giá trị ngàn vàng. Ngươi chỉ cần chịu đi theo ta một chuyến, ta lập tức đưa cho ngươi mười khỏa.
- Công hiệu?
Cơ Động hỏi đơn giản một câu.
Diêu Khiêm Thư nói:
- Bình thuốc mà ngươi cầm trong tay, chính là Tam Giai ma lực hồi phục dược hoàn. Những ma sư bình thường chỉ cần ăn vào một viên, ma lực sẽ nhanh chóng hồi phục lại. Có thể giúp cho ma lực của ma sư Bính Hỏa Hệ ba quan lập tức khôi phục toàn vẹn.
Cơ Động nói:
- Nhưng vậy công hiệu cũng chỉ giống như một khỏa Tam Giai Bính Hỏa Tinh Hạch thôi sao. Thứ này của ngươi cũng chẳng có đáng giá gì.
Diêu Khiêm Thư cả giận nói:
- Nhìn ngươi là biết ngươi là một tên gia hỏa không có kiến thức rồi. Dùng tinh hạch để trực tiếp hấp thu ma lực, chính là phương thức lãng phí nhất. Một khỏa Tam giai Bính Hỏa Tinh Hạch, ta có thể làm ra năm khỏa dược hoàn như vậy. Hơn nữa, cái này chẳng qua chỉ là một loại ma lực dược hoàn bình thường nhất của ta mà thôi…
Hắn vừa nói đến đây, liền nhìn thấy vẻ mặt như cười như không của Cơ Động đang nhìn mình, lúc này mới biết được là mình đã nói lỡ lời.
- Giá trị ngàn vàng? Ta còn nhớ rất rõ, một khỏa Tam Giai Hỏa Hệ Tinh Hạch giá trị cũng chỉ khoảng hai trăm kim tệ là cùng. Một khỏa Tinh Hạch có thể làm ra năm khỏa dược hoàn như vậy, ngươi còn dám nói với ta là nó giá trị ngàn vàng sao?
Giá cả của ma thú tinh hạch tại các quốc gia trên đại lục cơ hồ đều không chênh lệch nhau, Tinh hạch cấp một giá khoảng hai kim tệ, cứ tăng lên một cấp, giá cả lại tăng lên gấp mười lần. Những Tinh hạch từ cấp sáu trở lên đã là rất hiếm có, giá cả thì tùy thuộc vào phẩm chất Tinh Hạch mà xét.
Diêu Khiêm Thư cười khổ một tiếng:
- Lại bị ngươi lật tẩy. Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới chịu giúp ta đây?
Cơ Động nói:
- Giúp ngươi thì cũng được. Ta có một điều kiện. Sau này ta sẽ cung cấp Tinh Hạch, ngươi giúp ta luyện chế thành Ma lực hồi phục hoàn.
- Chuyện này…
Diêu Khiêm Thư hơi do dự một chút, trong mắt toát ra quang mang suy tư:
- Được rồi, với ma lực hiện tại của ta, những Tinh Hạch dưới cấp bốn đều có thể luyện chế được.
Cơ Động mỉm cười, quay sang gật gật đầu nói với Diêu Khiêm Thư:
- Được rồi, khi trở về ta sẽ đưa Tinh Hạch cho ngươi.
Diêu Khiêm Thư dò hỏi:
- Ngươi không có rất nhiều tinh hạch đó chứ?
Cơ Động lắc lắc đầu:
- Không nhiều lắm.
Diêu Khiêm Thư ha hả cười:
- Vậy thì tốt rồi.
- Khoảng hơn hai trăm khỏa.
Cơ Động nhếch miệng cười, lộ ra một hàng răng trắng. Hắn thông minh đến thế nào, thù lao chỉ có một lần duy nhất, cũng không phải lúc nào cũng có thể kiếm được người chế tạo cho mình Ma lực phục hồi dược hoàn miễn phí như vậy được. Những lần chiến đấu gần đây, đã khiến cho hắn cảm nhận sâu sắc được tầm quan trọng của Tinh Hạch trong chiến đấu. Nhất là khi chiến đấu lâu dài, rất cần việc bổ sung ma lực nhanh chóng.
- Ngươi…
Diêu Khiêm Thư lúc này có cảm giác tức đến hộc máu, nhìn chằm chằm vào Cơ Động, hận đến mức nghiến răng trèo trẹo, thế nhưng rốt cuộc hắn cũng không thể làm gì được cả.
Cơ Động nói:
- Hiện tại ngươi có thể nói, muốn ta cùng ngươi đi đâu đây?
Diêu Khiêm Thư ủ rũ nói:
- Cơ Động, chúng ta làm một cái giao dịch đi? Sau này khi ta tiến hành điều chế thuốc, ngươi giúp ta đốt lửa đi. Có được Cực Hạn Chi Hỏa của ngươi phối hợp, những dược hoàn mà ta luyện chế ra, công hiệu có thể tăng lên đến ba thành. Cho dù là luyện chế ra ma dược cấp năm cũng không phải là không có khả năng.
Cơ Động sảng khoái nói:
- Được thôi. Không cần giả bộ, đây mới chính là mục đích thực sự của ngươi phải không? Nếu như ta đoán không sai, ngươi cứ hi vọng ta thừa nhận mình là Thánh Đồ cũng có quan hệ không nhỏ đối với chuyện này.
Diêu Khiêm Thư trợn tròn hai mắt:
- Ngươi làm sao biết được chuyện này?
Cơ Động cười nhạt:
- Biểu hiện của ngươi rất tự nhiên, cũng không có bất cứ sơ hở gì, ta chỉ là thử ngươi một chút mà thôi, ai ngờ ngươi lại tự mình nhận luôn.
Kỳ thực khi nhìn thấy Diêu Khiêm Thư móc bình thuốc ra, trong lòng Cơ Động đã có chút nghi ngờ, thử dò xét một chút, quả nhiên là thành công. Lúc này trong lòng Cơ Động không khỏi nhớ đến bộ dáng của Chúc Lão Nhị khi đưa cặp Nhật Nguyệt Song Huy cho hắn. Hắn đã hứa với Chúc Lão Nhị khi nào ma lực tăng lên đến ba quan liền giúp hắn luyện chế vũ khí ma lực. Đáng tiếc hiện tại đã rời khỏi Thiên Can Học Viện rồi, lời hứa này tạm thời không thể thực hiện được.
Thần sắc trên mặt Diêu Khiêm Thư trở nên bình tĩnh lại, khóe miệng toát ra một tia cười nhàn nhạt:
- Cơ Động, hiện tại ta càng ngày càng tin tưởng lời nói của Thiên Cơ là đúng. Xem ra ngươi quả thật một đời Thánh Vương, kẻ sẽ lãnh đạo Thiên Can Thánh Đồ chúng ta. Đúng vậy, ta rất hi vọng sau này ngươi có thể giúp ta điều chế thuốc. Cực Hạn Chi Hỏa đối với việc luyện chế có tác dụng rất lớn. Ta cũng có thể đồng ý với ngươi, chỉ cần ngươi cung cấp đủ nguyên liệu, ta đồng ý giúp ngươi tinh luyện miễn phí các loại dược liệu ma lực. Ngoại trừ Tinh Hạch ra, các loại phối liệu khác ta có thể tặng không cho ngươi. Đây có thể coi như là giao dịch công bằng được không?
Cơ Động gật gật đầu, nói:
- Coi như là công bằng đi. Nếu như đã là giao dịch công bằng, vậy lần này ta theo ngươi đi đến nơi nào đó, ngươi phải trả công khác cho ta.
Vẻ mỉm cười trên mặt Diêu Khiêm Thư biến thành cứng đờ, bất đắc dĩ nói:
- Thật không biết ta là người chết cũng đòi tiền hay ngươi mới là người chết cũng đòi tiền. Được rồi, ta đồng ý với ngươi. Lần này những gì thu được khi thám hiểm, chúng ta chia đôi mỗi người một nửa. Nhu vậy có được không?
Cơ Động nói:
- Cũng được. Còn nữa, lộ phí, đồ ăn thức uống trên đường đi toàn bộ do ngươi lo liệu. Nói đi, rốt cuộc là đi đâu?
Diêu Khiêm Thư ra vẻ thần bí tiến đến bên cạnh Cơ Động, hạ giọng nói:
- Chúng ta đi đào bảo tàng. Lúc ta được xác nhận là thánh đồ, đã ở nơi của Thiên Cơ đọc được những tư liệu của Thiên Can Thánh Đồ, trong đó vô tình kiếm được một bức tàng bảo đồ. Ta hỏi qua Thiên Cơ, Thiên Cơ nói đó có thể là bảo tàng do Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất lưu lại một vạn năm trước. Ngươi phải biết rằng, Thiên Can Thánh Đồ đời thứ nhất có thể nói là thế hệ Thiên Can Thánh Đồ cường đại nhất trong lịch sử Thiên Can Thánh Đồ chúng ta. Mỗi một vị Thánh Đồ ma lực đều đạt đến chín mươi chín cấp, đây chính là cảnh giới gần như tiếp cận đến Thần a! Nếu không, bọn họ cũng không có khả năng di sơn đảo hải, chế tạo ra Thánh Tà Chiến Trường như vậy. Nếu có thể tìm được một kiện vũ khí ma lực do bọn họ lưu lại, thậm chí có thể tương đương với Thập Đại Thánh Đồ chuyên chúc thần trang. Có thấy hấp dẫn hay không?
Cơ Động đã là lần thứ hai nghe được Diêu Khiêm Thư nhắc đến hai chữ Thần trang:
- Chuyên chúc thần trang là cái gì?
Diêu Khiêm Thư nói:
- Mỗi một vị thánh đồ chúng ta đều có được một bộ Chuyên chúc thần trang thuộc về mình. Cũng là một kiện thần khí. Mặc được Thần trang, thực lực của chúng ta cũng sẽ tăng lên gấp mấy lần. Các bộ thần trang này là do sau khi các Thánh Đồ đời thứ nhất chết đi, các Thánh Đồ đời thứ hai cùng Tinh Miện do các vị Thánh Đồ đời thứ nhất lưu lại mà tạo thành. Có thể nói, đó là những Thần khí cực mạnh trong thiên hạ.
- Tinh Miện của Thánh Đồ đời thứ nhất? Như vậy cũng là Tinh Miện Quang Minh thuộc tính? Nhưng mà ta nghe nói, ma sư vốn không có khả năng sử dụng những Tinh Miện cùng thuộc tính mà?
Cơ Động nghi hoặc hỏi.
Diêu Khiêm Thư nói:
- Cái mà ngươi nói, chỉ là những ma sư bình thường mà thôi. Chỉ cần có được cực hạn ma lực, không chỉ là những Thánh Đồ chúng ta, mà những cường giả ma sư tối cao tu luyện đến cấp bậc cửu quan, cũng đều có thể sử dụng những Tinh Miện đồng thuộc tính. Cực hạn ma lực vốn không chịu sự hạn chế của Quang Minh và Hắc Ám. Đương nhiên, chuyên chúc thần trang của Thập Đại Thánh Đồ cũng chỉ có những Thánh Đồ tương ứng mới có thể mặc.
Cơ Động nói:
- Những thần trang của chúng ta cất ở đâu?
Diêu Khiêm Thư lắc lắc đầu, nói:
- Thiên Cơ nói, các thế hệ Thánh Đồ trước khi qua đời, đều sẽ phong ấn Thần trang lại, đem cất giấu tại Thánh Tà Chiến Trường, chờ đến khi chúng ta lên Thánh Tà Chiến Trường mà tìm kiếm. Đó cũng là khảo nghiệm cho các Thánh Đồ đời sau. Khi đó, chúng ta cũng không chỉ là tìm kiếm Thần trang của mình, mà còn phải dùng hết khả năng ngăn cản những Hắc Ám Thánh Đồ tìm kiếm Thần trang của bọn họ.
Cơ Động gật gật đầu:
- Ngươi nói về nơi mà chúng ta cần đi lần này đi. Nơi đó cách nơi này bao xa?
Diêu Khiêm Thư cười hắc hắc:
- Không xa lắm, từ Thiên Cơ Thành đi về phía Bắc ba trăm dặm là tới. Ta đã từng hai lần đến đó, chỉ là bằng vào thực lực một người rất khó xâm nhập. Có thêm ngươi là được. Những nơi như nơi này, cần nhất là những Hỏa Hệ Ma Sư cường đại như ngươi vậy.
Cơ Động tức giận nói:
- Ngươi không cần phải nịnh bợ ta. Nếu như đã quyết định đi, thì đi sớm một chút đi. Ngươi đi mua lương khô nước uống đi, còn nữa, mua giúp ta một cái bản đồ của Đại lục.
Diêu Khiêm Thư sảng khoái nói:
- Không thành vấn đề. Ngươi lại lữ quán phía trước ngồi chờ ta một chút. Ta đi một chút sẽ trở lại ngay.
Nhìn theo bóng dáng Diêu Khiêm Thư rất nhanh rời đi, Cơ Động không khỏi mỉm cười, gã đó thật sự rất thú vị. Có thể nhìn thấy rõ, trên người hắn ẩn chứa không ít bí mật. Đi thám hiểm sao? Quả thật cũng thú vị. Cái này cũng tính như là một phương thức đi du lãm đại lục đi. Chỉ là không biết lần thám hiểm này có thể tìm được những gì. Thật sự là có thể tìm được những trang bị ma lực do các Thánh Đồ đời thứ nhất lưu lại sao? Quả thật rất đáng ngờ.
P/s: Đã gộp thành 1 chương
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Âm Dương Miện, truyện Âm Dương Miện, đọc truyện Âm Dương Miện, Âm Dương Miện full, Âm Dương Miện chương mới
Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website
Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!