7 Kiếp Nhân Duyên

Chương 3: Thái Hậu 15 Tuổi


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện 7 Kiếp Nhân Duyên



Sau khi Quân Diệp Hoa bị ám sát trọng thương, mỗi ngày Mộ Thanh Yên đều hầu hạ ở bên giường Quân Diệp Hoa bưng canh đưa thuốc.

Quân Diệp Hoa bị thương rất nặng, thân thể ngày càng sa sút, công năng từng cơ quan dần dần suy yếu, mắt thấy ngày tháng còn lại không nhiều.Thật ra lấy y thuật của Mộ Thanh Yên, nếu như nàng sớm phẫu thuật cho Quân Diệp Hoa, lấy ra lưỡi dao còn lại trong phổi hắn, hắn còn có thể cứu được.

Thế nhưng Mộ Thanh Yên không làm.

Quân Diệp Hoa ở trong mắt nàng cũng không khác biệt gì với Mộ Dương Húc.

Mộ Dương Húc vây nhốt nàng mười hai năm, Quân Diệp Hoa vây nhốt nàng ba năm, chỉ có bọn họ chết thì nàng mới có tự do.“Thanh Yên, Thanh Yên ”Sắc mặt Quân Diệp Hoa trắng bệch, ngón tay run rẩy, nhìn Mộ Thanh Yên bên cạnh, ánh mắt mê ly.“Ba năm nay, nhìn nàng dần dần lớn lên, trẫm mừng rỡ, lại nóng ruột, rốt cục đợi được nàng cập kê, trẫm lại không thể cùng nàng.”“Hoàng thượng đừng lo, người nhất định sẽ khỏe lại.”Mộ Thanh Yên ở trong lòng thầm nói, khỏe mới là lạ ý, coi như có thể khỏe, nàng cũng sẽ không để chuyện này phát sinh.“Nàng đang gạt trẫm, trẫm biết, thời gian của mình không nhiều.”“Thanh Yên, trẫm khổ cực đoạt lại giang sơn này, hoàn toàn không có phúc khí giữ nó, trẫm không cam lòng!” Quân Diệp Hoa nói đến đây thì kích động.Hắn quả thực không cam lòng, hắn có thủ đoạn, có quyết đoán, có dã tâm, nhưng lại không có mạng.” Sau khi trẫm rời khỏi, giang sơn liền giao cho nàng, nàng thay trẫm bảo vệ nó, có được hay không?”“Hoàng thượng không cần phải lo lắng, ngự y y thuật cao siêu, bọn hắn có thể...”“Thanh Yên, đáp ứng trẫm, thay trẫm bảo vệ nó.

Trẫm nuôi nàng ba năm, thủ đoạn, sự quyết đoán của nàng trẫm đều biết, toàn bộ hậu cung trừ nàng, không ai có thể làm được.”Quân Diệp Hoa nói xong, vươn tay nắm thật chặt cổ tay Mộ Thanh Yên, cảm xúc rất kích động.

“Được ”Quân Diệp Hoa thở phào một cái, hắn nói: “Vậy thì tốt, trẫm lập nàng làm hậu, cho Bắc Hàn làm con nuôi trên danh nghĩa của nàng, lập nó làm thái tử, nàng thay trẫm nuôi nấng nó cho tốt.”Mộ Thanh Yên sững sờ, nàng nói: “Mẫu thân Lục hoàng tử Lệ phi không phải còn sống sao?”Quân Diệp Hoa hít sâu một hơi, hắn vẫy tay về phía tổng quản thái giám Cao công công.“Gọi Lệ phi tới.”“Vâng, hoàng thượng.”“Thánh chỉ trẫm đã nghĩ rồi, sau này, nàng cứ nuôi nấng Bắc Hàn cho tốt, bảo vệ giang sơn Thanh quốc đi.”“Vâng”Thần sắc Mộ Thanh Yên trầm tĩnh, đáp ứng Quân Diệp Hoa.


Nói như vậy, Quân Diệp Hoa vừa chết, nàng chính là thái hậu Thanh quốc? Trên đầu không còn ai có thể quản nàng? Chuyện tốt vậy luôn hả? Để cho nàng ở hậu cung trống rỗng tịch mịch lạnh lẽo, cả đời xử nữ đến chết? Mộ Thanh Yên không hiểu, nhưng nàng biết là, thái hậu, nàng phải làm thái hậu!Ngẫm lại liền thấy sướng, lấy thúng úp voi, quyền khuynh triều dã, mưu quyền loạn quốc, họa quốc yêu hậu.

Mộ Thanh Yên mơ hồ có một tia chờ mong.Chỉ chốc lát sau, Lệ phi đi tới trước giường Quân Diệp Hoa.“Hoàng thượng, người thế nào rồi? Thần thiếp rất lo lắng cho người.” Lệ phi vừa đến đã khóc lê hoa đái vũ thấy thương.“Trẫm muốn lập Bắc Hàn thành thái tử.”Lệ phi vừa nghe liền kích động, hạnh phúc tới quá bất ngờ!“Thái tử lấy danh nghĩa con hoàng hậu, để Thanh Yên nuôi nấng.”Lệ phi sững sờ, ngây ngẩn như gặp tai hoạ đột ngột, rất lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.“Hoàng thượng, vậy, vậy thần thiếp đâu?”Lúc này Cao công công đi tới, trong tay bưng một cái mâm, trong mâm có một dải lụa trắng.

Lệ phi thấy lụa trắng bỗng thất sắc, nàng ta lui lại mấy bước, ngồi sụp xuống đất.“Hoàng thượng, hoàng thượng người muốn làm gì!”“Về sau Bắc Hàn để Thanh Yên nuôi nấng, Lệ phi, nàng cùng trẫm đi thôi.”“Không, không được, thiếp không muốn...”Lệ phi bỗng nhiên lắc đầu liều mạng lui lại, nhưng mà Cao công công ngăn nàng lại, nàng ta không thể lui được nữa.“Hoàng thượng, thần thiếp van cầu ngươi, xem như thiếp đã vì người sinh Bắc Hàn, tha cho thần thiếp một mạng đi!”Lệ phi quỳ trên mặt đất dập đầu, dập đầu đến chảy máu.“Lệ phi, thủ đoạn của nàng còn không bằng thái hậu nhỏ tuổi này, vì giang sơn Thanh quốc, trẫm chỉ có thể mang nàng đi.”“Hoàng thượng, thần thiếp có thể không làm thái hậu, thần thiếp chỉ muốn sống sống...”“Thanh Yên, động thủ đi.” Quân Diệp Hoa thở dài một hơi.Thần sắc Mộ Thanh Yên lạnh lùng cầm lấy lụa trắng đi về phía Lệ phi.

Bị Quân Diệp Hoa bồi dưỡng lợi dụng ba năm, việc giết người nàng làm không ít, hết thảy đều quen việc quen tay, tuyệt đối không nương tay.“Không, không được...” Lệ phi liều mạng giãy dụa, nhưng khí lực làm sao có thể so với Mộ Thanh Yên.Lụa trắng siết trên cổ nàng ta, nàng ta liều mạng trừng mắt, giãy dụa lần cuối.

Mộ Thanh Yên cười nhạt, tất cả mọi người trong mắt Quân Diệp Hoa cũng không bằng giang sơn của hắn.

Người bên gối có thể vứt bỏ, hết thảy đều có thể lợi dụng, lòng dạ ác hơn bất kì ai.

May mà nàng không sinh con, bằng không cũng phải chết.

Lụa trắng trong tay dần dần kéo căng, Lệ phi giãy dụa từ từ yếu dần, Mộ Thanh Yên dùng lực kết thúc tính mạng Lệ phi.Nhưng vào lúc này, một thân ảnh từ ngoài cửa xông vào nhằm về phía Mộ Thanh Yên cùng Lệ phi.

Dùng sức đẩy Mộ Thanh Yên ra.

Nàng đang muốn động thủ thu thập thằng nhóc này, nhưng lúc nhìn thấy hai mắt hắn bỗng nhiên cứng đờ, cả người ngây ngẩn quên phản ứng.

Đôi mắt kia nàng sẽ không quên, cũng không dám quên, Quân Bắc Hàn lại chính là Thương Lăng! Một đạo sét từ trên trời giáng xuống, bổ tới đỉnh đầu Mộ Thanh Yên, thì ra thằng nhãi này ở đây!“Mẫu phi, mẫu phi!”Quân Bắc Hàn ôm thi thể Lệ phi, lớn tiếng kêu lên.

Nhưng mà Lệ phi đã chết, thân thể đã cứng lại, không có bất kỳ hồi âm nào.

Quân Bắc Hàn bi thống, đặc biệt tức giận, hắn đứng dậy dùng sức đẩy ngã Mộ Thanh Yên.

Mộ Thanh Yên vẫn còn đang ngu người chưa phục hồi tinh thần lại.Cứ như vậy, Mộ Thanh Yên bị Quân Bắc Hàn đẩy ngã, đụng vào cái giá phía sau, bình sứ rơi đầy đất.

Mặt đất đầy mảnh vụn sứ, tay nàng đè ở phía trên bị quẹt chảy máu.


Quân Bắc Hàn còn muốn động thủ với Mộ Thanh Yên, Quân Diệp Hoa đã quát hắn.“Bắc Hàn, dừng tay!”Quân Bắc Hàn sững sờ, mặc dù hắn phẫn nộ, căm hận, nhưng chỉ có thể ngừng tay.

Vừa dừng tay, lý trí cũng theo trở lại, hắn biết, mẫu phi chết là phụ hoàng bày mưu đặt kế.

Bằng không, Mộ Thanh Yên không thể nào động thủ trước mặt phụ hoàng.“Thanh Yên, qua đây ”Mộ Thanh Yên từ dưới đất đứng lên, đi tới bên người Quân Diệp Hoa.

Quân Diệp Hoa cầm lấy tay Mộ Thanh Yên, đau lòng thổi một cái.“Có đau lắm không?”Đau không? Đây chỉ mới là bắt đầu.

Quân Diệp Hoa cố ý để cho Quân Bắc Hàn thấy nàng giết Lệ phi, vì để cho Quân Bắc Hàn hận nàng.

Đợi có một ngày, Quân Bắc Hàn đủ lông đủ cánh tự tay giết nàng, không lưu lại hậu hoạ.

Cái đẩy này của Quân Bắc Hàn chỉ là vừa mới bắt đầu.

Trong những ngày tháng sau đó, hắn sẽ trả thù nàng nhiều gấp bội.Đây chính là sự an bài của Quân Diệp Hoa, lòng dạ hắn ác độc hơn bất cứ ai.Nhưng Mộ Thanh Yên lại không đau lòng, cũng không khó chịu, dã tâm càng lớn, càng ác độc, khi chết sớm thì càng hận.

Hắn có thể chi phối mọi chuyện, lại không thể quyết định sinh tử của mình.

Điểm này, đủ khiến Quân Diệp Hoa ôm hận cực kỳ lâu.

Nghĩ tới chuyện này, tâm tình Mộ Thanh Yên cũng rất tốt.“Không đau, Lục hoàng tử còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, thiếp sẽ không tính toán với nó.”Quân Diệp Hoa vui mừng gật đầu.“Bắc Hàn, về sau Thanh Yên chính là mẫu hậu con, gọi nàng đi.” Thần sắc Quân Diệp Hoa nghiêm túc.Quân Bắc Hàn gắt gao trừng Mộ Thanh Yên, rõ ràng hận như vậy, rõ ràng không cam lòng như vậy, rõ ràng thống khổ như vậy, nhưng cuối cùng hắn vẫn thỏa hiệp.“Mẫu hậu ”Quân Bắc Hàn cúi đầu, nghiến răng nghiến lợi, trong mắt chứa hận ý.

Mộ Thanh Yên không nhanh không chậm, không làm loạn không tức giận, một tiếng mẫu hậu này khiến tinh thần, lòng dạ nàng đều nở hoa.

Mộ Thanh Yên khoát tay, khẽ vuốt khuôn mặt Quân Bắc Hàn, máu trên tay mơ hồ dính trên mặt hắn.“Con ngoan ”Thì ra Dao Cơ nói tuyệt đối sẽ không để cho nàng có cơ hội nhúng chàm Thương Lăng, là an bài như thế này.

Ngay cả Tùy Dương Đế Dương Quảng hoang dâm vô đạo mà còn nói qua: Nữ nhân sinh ra ta không thể, người ta sinh không thể, còn lại đều có thể.Kiếp này Mộ Thanh Yên trực tiếp thành mẫu hậu Quân Bắc Hàn, đời này cũng không thể nhúng chàm.


Bất quá, đối với Mộ Thanh Yên mà nói, làm mẫu hậu thoải mái hơn làm con gái nhiều.

Trực tiếp nhảy qua giai đoạn bặc bặc bặc kia, được không một đứa con tiện nghi.

Địa vị của nàng trên vua một nước, lên làm họa quốc yêu hậu quyền khuynh triều dã trong tầm tay.

Đến lúc đó, ai còn có thể cản nàng? Muốn ngược kẻ nào liền ngược kẻ đó!Mộ Thanh Yên cảm thấy, lần này đầu óc Dao Cơ thực sự là bị lừa đá, nghĩ ra cái chủ ý cùi bắp như thế.

Mộ Thanh Yên vui vẻ trong lòng, Thương Lăng trâu hơn thì thế nào, bây giờ còn không phải là ngoan ngoãn làm con trai nàng sao? Không nghe lời, một lời không hợp liền đánh mông ha?Mộ Thanh Yên cười, đây là lần đầu tiên trong mười lăm năm tới nay nàng cười, cười đến rực rỡ xán lạn, hiện ra hết vẻ xinh đẹp của nàng, khuynh quốc khuynh thành.

Sau khi giao phó xong tất cả công việc, Mộ Thanh Yên cùng Quân Bắc Hàn rời khỏi tẩm điện Quân Diệp Hoa.

Đi tới cửa, Quân Bắc Hàn âm trầm mở miệng.“Mộ Thanh Yên, kết cục của ngươi sẽ rất thảm.”Mộ Thanh Yên dừng bước lại, không buồn không giận mà lại nở nụ cười.“Ta là mẫu hậu con đó.”“Mộ Thanh Yên, ngươi thật sự coi mình là thứ gì? Ngươi chỉ lớn hơn ta ba tuổi thôi!”Sắc mặt Quân Bắc Hàn mang theo vài phần kích động.” Ta là mẫu hậu con.”“Mộ Thanh Yên, ngươi đủ rồi! Ngươi còn không cao bằng ta, ngươi giả bộ cái gì!”” Ta là mẫu hậu con.”“...”Quân Bắc Hàn tức giận bất bình, trong lòng phẫn nộ, thở phì phò đi mất.

Để lại Mộ Thanh Yên một mình đứng tại chỗ cười sảng khoái.

Mộ Thanh Yên khoan thai đi về tẩm điện, tâm tình hôm nay là tốt nhất đời.

Nàng chưa từng trải qua chuyện này, nàng muốn họa quốc, nàng muốn họa quân, nàng muốn gây họa cho Thương Lăng.

Trở lại tẩm điện, Mộ Thanh Yên nằm trên ghế quý phi khẽ hát, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, tâm tình thật tốt.

Đột nhiên, ánh trăng dần dần dày lên trải xuống một vòng lại một vòng, một cái bóng quen thuộc từ ánh trăng đi ra.“Tư Mệnh!”Vọng Thư nhún nhảy một cái chạy đến bên cạnh Mộ Thanh Yên, cọ vào y phục quý phi của nàng.“Vọng Thư, ngươi tới rồi?” Mộ Thanh Yên nhíu mày cười khẽ.“Ể? Hình như ngươi rất vui vẻ nha?”Vọng Thư trừng lớn hai mắt: “Lần này không vội muốn biết mệnh cách?”


Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: 7 Kiếp Nhân Duyên, truyện 7 Kiếp Nhân Duyên, đọc truyện 7 Kiếp Nhân Duyên, 7 Kiếp Nhân Duyên full, 7 Kiếp Nhân Duyên chương mới

Click Theo Dõi -> Fanpage để cập nhật website

Bạn đang đọc truyện trên 123truyen.vn , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!


Báo lỗi qua fanpage (Trả lời ngay)
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả.
Nếu gặp chương bị lỗi hãy gửi tin nhắn qua fanpage hoặc báo lỗi qua hệ thống để BQT xử lý!
Back To Top